xiàn cù
xiàn kuǎn
xiàn chēn
xiàn jì
xiàn jiū
xiàn shāng
xiàn jué
xiàn hǎo
xiàn néng
xiàn chóu
xiàn dòu
xiàn jìn
xiàn kě
xiàn shàng
xiàn suì
xiàn chūn
xiàn qín
xiàn mín
xiàn shēn
xiàn guó
xiàn kǎi
xiàn zhēn
xiàn fèi
xiàn shú
xiàn chǒu
xiàn yú
xiàn chóu
xiàn líng
xiàn yòu
xiàn nà
xiàn cè
xiàn tǐ
xiàn tì
xiàn gē
xiàn kuì
xiàn fù
xiàn pú
xiàn cí
xiàn guǒ
xiàn chǔ
xiàn jì
xiàn ruì
xiàn fú
xiàn fèng
xiàn xíng
xiàn bǎo
xiàn lǚ
xiàn gōng
xiàn shā
xiàn gāo
xiàn mèi
xiàn qiǎn
xiàn móu
xiàn huā
xiàn jīn
xiàn qí
xiàn jiǔ
xiàn jì
xiàn gòng
xiàn shòu
xiàn chén
xiàn yí
xiàn shǐ
xiàn chéng
xiàn yí
xiàn qǔ
xiàn yì
xiàn qín
xiàn shū
xiàn yán
xiàn xiǎng
xiàn pù
《列子•杨朱》:“昔者宋国有田夫,常衣缊黂,仅以过冬。暨春东作,自曝于日,不知天下之有广厦隩室,绵纩狐貉。顾谓hAo86.其妻曰:‘负日之暄,人莫知者,以献吾君,将有重赏。’”后因以“献曝”为所献菲薄、浅陋但出于至诚的谦词。
⒈ 后因以“献曝”为所献菲薄、浅陋但出于至诚的谦词。
引《列子·杨朱》:“昔者宋国有田夫,常衣緼黂,仅以过冬。暨春东作,自曝於日,不知天下之有广厦隩室,緜纊狐狢。顾谓其妻曰:‘负日之暄,人莫知者,以献吾君,将有重赏。’”
清赵翼《真州萧娘制糕饼最有名》诗:“馈节聊同献曝情,竞邀椽笔赐褒荣。”
清冯桂芬《与许抚部书》:“阁下洞晓机宜,自必早为计及,而某等献曝之诚,知无不能,亦有不能自己者。”
季羡林《自传》:“我想到这样平凡的真理,不敢自秘,便写了出来,其意不过如野叟献曝而已。”
书载古时宋国农民,冬日在太阳底下干活,感到温暖舒适,便觉得这是个妙法,想献给国君以求重赏。典出《列子.杨朱》。后比喻人的见识浅陋,视平常事物为珍奇,并妄想他人亦会欣赏重视。今日用法多含谦义。如:「我只是学作献曝,思虑不周之处,敬请海涵。」也作「曝献」。
献xiàn(1)(动)把实物或意见等恭敬庄严地送给集体或尊敬的人:~宝|~策|借花~佛|~技|~计|~礼|~花。(2)(动)表现给人看:~媚|~殷勤。
曝读音:pù,bào[ pù ]1. 晒:曝晒(用强烈阳光照晒)。一曝十寒(喻无恒心)。