xiàn hǎo
xiàn chéng
xiàn líng
xiàn bǎo
xiàn jì
xiàn huā
xiàn fèng
xiàn pù
xiàn chóu
xiàn cè
xiàn chēn
xiàn zhēn
xiàn guó
xiàn yán
xiàn kuì
xiàn néng
xiàn shāng
xiàn dòu
xiàn jìn
xiàn cù
xiàn kě
xiàn cí
xiàn shú
xiàn pú
xiàn chén
xiàn chǒu
xiàn xiǎng
xiàn qín
xiàn shū
xiàn shǐ
xiàn jì
xiàn fèi
xiàn gē
xiàn shàng
xiàn chūn
xiàn yòu
xiàn nà
xiàn ruì
xiàn qiǎn
xiàn suì
xiàn xíng
xiàn yì
xiàn gòng
xiàn chǔ
xiàn yí
xiàn kuǎn
xiàn gāo
xiàn fú
xiàn mèi
xiàn jiū
xiàn jiǔ
xiàn lǚ
xiàn mín
xiàn fù
xiàn shā
xiàn chóu
xiàn qí
xiàn kǎi
xiàn shòu
xiàn jué
xiàn tì
xiàn shēn
xiàn móu
xiàn tǐ
xiàn yí
xiàn jīn
xiàn guǒ
xiàn gōng
xiàn yú
xiàn jì
xiàn qín
xiàn qǔ
lùn fù
hàn fù
chá fù
jí fù
bō fù
chūn fù
zī fù
xiāng fù
máo fù
rǒng fù
fēng fù
shǔ fù
bū fù
miǎn fù
bāng fù
pái fù
bì fù
mài fù
biān fù
nóng fù
zá fù
jiǎ fù
zé fù
mǎi fù
yáo fù
qīng fù
cháng fù
xiū fù
qiū fù
tián fù
shī fù
kǒu fù
bào fù
bǐng fù
què fù
yì fù
jiǔ fù
jiān fù
yáo fù
cí fù
shuì fù
é fù
bié fù
shī fù
zhì fù
xiǎo fù
gōng fù
kè fù
cí fù
diào fù
zhèng fù
sān fù
zhēng fù
gèng fù
jūn fù
bǐng fù
péng fù
qī fù
gòng fù
zhǐ fù
yú fù
cái fù
xiè fù
gǔ fù
gòng fù
guó fù
suàn fù
zhòng fù
cái fù
xiū fù
děng fù
dú fù
yáo fù
guān fù
píng fù
guān fù
dà fù
xī fù
shū fù
shì fù
bì fù
chǔ fù
fú fù
cǎo fù
wáng fù
jǐng fù
gé fù
rǒng fù
fēng fù
yú fù
sāo fù
juān fù
héng fù
cóng fù
dá fù
jūn fù
sù fù
bǎi fù
qiū fù
tiān fù
chē fù
chēng fù
pián fù
jiǔ fù
shàn fù
jī fù
xiàn fù
chōng fù
zū fù
cáo fù
kè fù
dīng fù
⒈ 作赋献给皇帝,用以颂扬或讽谏。
引《西京杂记》卷三:“相如将献赋,未知所为。梦一黄花翁,谓之曰:‘可为《大人赋》。’”
唐钱起《秋馆言怀》诗:“蹉跎献赋客,叹息此良时。”
金元好问《寒食灵泉宴集序》:“扬雄献赋,自诧雕虫之工。”
清孙枝蔚《春日游徐幼长园林有赠》诗:“献赋终投阁,全身漫凿山。”
献xiàn(1)(动)把实物或意见等恭敬庄严地送给集体或尊敬的人:~宝|~策|借花~佛|~技|~计|~礼|~花。(2)(动)表现给人看:~媚|~殷勤。
赋读音:fù赋fù(1)(动)(上对下)交给:~予。(2)(名)旧指田地税:田~|~税。(3)(名)我国古代文体;盛行于汉魏六朝;是韵文和散文的综合体。(4)(动)做(诗、词):~诗一首。