xiàn shū
xiàn kuǎn
xiàn shòu
xiàn cè
xiàn shú
xiàn zhēn
xiàn jiū
xiàn yì
xiàn xiǎng
xiàn chóu
xiàn jìn
xiàn qín
xiàn líng
xiàn qí
xiàn yú
xiàn chóu
xiàn mèi
xiàn lǚ
xiàn jì
xiàn shàng
xiàn shāng
xiàn néng
xiàn jì
xiàn yí
xiàn yòu
xiàn kuì
xiàn yán
xiàn yí
xiàn jì
xiàn gē
xiàn xíng
xiàn chǒu
xiàn chēn
xiàn shā
xiàn hǎo
xiàn pù
xiàn dòu
xiàn ruì
xiàn tì
xiàn tǐ
xiàn gāo
xiàn chǔ
xiàn fèi
xiàn fù
xiàn kǎi
xiàn mín
xiàn guǒ
xiàn guó
xiàn móu
xiàn gōng
xiàn shǐ
xiàn chén
xiàn qiǎn
xiàn jué
xiàn gòng
xiàn fèng
xiàn bǎo
xiàn cí
xiàn nà
xiàn chūn
xiàn shēn
xiàn qín
xiàn suì
xiàn chéng
xiàn kě
xiàn fú
xiàn cù
xiàn huā
xiàn jiǔ
xiàn qǔ
xiàn jīn
xiàn pú
cuò chǔ
hán chǔ
huá chǔ
liǎng chǔ
xià chǔ
jùn chǔ
fán chǔ
jí chǔ
chóu chǔ
huāng chǔ
biān chǔ
xīn chǔ
sān chǔ
bǎng chǔ
cè chǔ
jī chǔ
jīng chǔ
wú chǔ
shāng chǔ
xīn chǔ
péng chǔ
jī chǔ
xīn chǔ
zǔ chǔ
zhàng chǔ
sù chǔ
xiàn chǔ
chuàng chǔ
cháng chǔ
kù chǔ
kǎo chǔ
cǎn chǔ
mán chǔ
sàn chǔ
èr chǔ
shēn chǔ
qīng chu
dào chǔ
cún chǔ
páng chǔ
qī chǔ
chuí chǔ
xī chǔ
jiǎ chǔ
zhāng chǔ
zhēn chǔ
jiàn chǔ
héng chǔ
zé chǔ
nán chǔ
jùn chǔ
běi chǔ
píng chǔ
bēi chǔ
huī chǔ
jǐ chǔ
xī chǔ
huān chǔ
chuí chǔ
kǎo chǔ
chuí chǔ
qí chǔ
shù chǔ
jiǎ chǔ
tà chǔ
cōng chǔ
āi chǔ
hè chǔ
tòng chǔ
chuàng chǔ
jiǎ chǔ
bà chǔ
qiáo chǔ
suān chǔ
chen chǔ
kǔ chǔ
指春秋时卞和(.好工具)向楚王献璞玉反遭刑之事。比喻怀才不遇,投效无门。
⒈ 指春秋时卞和向楚王献璞玉反遭刑之事。比喻怀才不遇,投效无门。参见“献玉”。
引唐骆宾王《在江南赠宋五之问》诗:“弹冠空被笑,献楚自多伤。”
唐元稹《献荥阳公主五十韵》:“会将连献楚,深耻谬游燕。”
献xiàn(1)(动)把实物或意见等恭敬庄严地送给集体或尊敬的人:~宝|~策|借花~佛|~技|~计|~礼|~花。(2)(动)表现给人看:~媚|~殷勤。
楚读音:chǔ楚chǔ(1)(形)〈书〉痛苦:苦~。(2)(名)牡荆;落叶灌木;开青色或紫色的穗状小花;鲜叶供药用。(3)古国名。在今湖南;湖北一带;战国七雄之一:~国。(4)姓。