xiàn jì
xiàn cù
xiàn chéng
xiàn móu
xiàn shā
xiàn jiū
xiàn fù
xiàn shū
xiàn mín
xiàn hǎo
xiàn zhēn
xiàn fèng
xiàn kǎi
xiàn jīn
xiàn lǚ
xiàn shú
xiàn suì
xiàn nà
xiàn fú
xiàn chūn
xiàn qiǎn
xiàn tì
xiàn chǒu
xiàn chóu
xiàn shēn
xiàn chēn
xiàn chén
xiàn shǐ
xiàn guó
xiàn qí
xiàn gòng
xiàn yí
xiàn líng
xiàn chóu
xiàn tǐ
xiàn qǔ
xiàn yí
xiàn ruì
xiàn cè
xiàn jì
xiàn bǎo
xiàn jiǔ
xiàn shàng
xiàn néng
xiàn kuì
xiàn yì
xiàn gāo
xiàn mèi
xiàn shòu
xiàn fèi
xiàn xiǎng
xiàn gōng
xiàn chǔ
xiàn dòu
xiàn guǒ
xiàn huā
xiàn pù
xiàn pú
xiàn kuǎn
xiàn qín
xiàn kě
xiàn qín
xiàn shāng
xiàn jìn
xiàn cí
xiàn jì
xiàn jué
xiàn yán
xiàn yú
xiàn xíng
xiàn gē
xiàn yòu
xiàn chóu
jì chóu
lùn chóu
jiào chóu
hòu chóu
bó chóu
cù chóu
juàn chóu
qǔ chóu
jì chóu
gēng chóu
yìng chou
gōng chóu
xīn chóu
gǎo chóu
hái chóu
chàng chóu
quàn chóu
zèng chóu
zhēn chóu
piàn chóu
xiǎng chóu
hé chóu
yòu chóu
xiāng chóu
jiàn chóu
jìn chóu
jiāo chóu
chàng chóu
diàn chóu
bào chou
tōng chóu
fèng chóu
xíng chóu
lǚ chóu
⒈ 亦作“献醻”。 谓饮酒时主客互相敬酒。
引《诗·小雅·楚茨》:“献醻交错,礼仪卒度,笑语卒获。”
郑玄笺:“始主人酌宾为献,宾既酌主人,主人又自饮酌宾曰醻。”
《史记·孔子世家》:“献酬之礼毕, 齐有司趋而进曰:‘请奏四方之乐。’”
唐朱湾《奉使设宴戏掷笼筹》诗:“献酬君有礼,赏罚我无私。”
清孙枝蔚《中秋夜与同幕者把杯》诗:“但恨坐一室,无人互献酬。”
⒉ 泛指斟饮。
引宋陆游《龟堂独酌》诗之二:“一榼兰溪自献酬,徂年不肯为人留。”
⒊ 酬答;应答。
引南朝梁刘勰《文心雕龙·书记》:“文明从容,亦心声之献酬也。”
宋秦观《次韵刘逊父以宁斋诗二轴作以还之》:“明珠白璧堪投报,细草幽花入献酬。”
清尤侗《病约三章》:“僕病未能,献酬笔墨,东涂西抹,少作狼藉,老至頽唐,勉强塞白。”
饮酒时,宾主相互敬酒。
献xiàn(1)(动)把实物或意见等恭敬庄严地送给集体或尊敬的人:~宝|~策|借花~佛|~技|~计|~礼|~花。(2)(动)表现给人看:~媚|~殷勤。
酬读音:chóu酬chóu(1)(动)〈书〉敬酒:~酢。(2)(动)报答:~谢。(3)(动)报酬:男女同工同~。(4)(动)交际往来:应~。(5)(动)(愿望)实现:壮志已~。