jié huǒ
jié pò
jié zhǔ
jié qiǎng
jié piāo
jié shāo
jié shù
jié dào
jié yào
jié lì
jié fù
jié jī
jié jì
jié pàn
jié lǔ
jié huī
jié xǐ
jié shè
jié lüè
jié yú
jié nàn
jié hūn
jié lù
jié shuài
jié yùn
jié shā
jié zhí
jié dào
jié qǐng
jié zhēng
jié wù
jié yíng
jié qiè
jié mǎi
jié bèi
jié jié
jié cái
jié qǔ
jié jī
jié zhì
jié fēng
jié è
jié fěi
jié duó
jié lún
jié bō
jié zhài
jié kǒng
jié biāo
jié jǐ
jié chāo
jié zhàn
jié guó
jié lüè
jié yù
jié chí
jié shì
jié shù
jié bò
jié jìn
jié láo
jié xié
jié rén
jié qiān
jié dǎ
jié huā
jié shí
jié zhì
jié chán
jié bāo
jié zéi
jié chén
jié huì
⒈ 挟持、杀害君主。
引《韩非子·难一》:“主有术,两用不为患;无术,两用则争事而外市,一则专制而劫弑。”
汉王充《论衡·实知》:“太公治齐,周公睹其后世当有劫弑之祸。”
劫jié(1)(动)抢劫:打~|~车|打家~舍。(2)(动)威逼;胁迫:~持。劫jié(名)灾难:浩~|遭 ~|后余生~。
弑读音:shì臣杀死君主或子女杀死父母:~君。~父。