jié yào
jié chén
jié láo
jié jī
jié jì
jié lù
jié lún
jié biāo
jié fēng
jié zhǔ
jié mǎi
jié shāo
jié jī
jié kǒng
jié dào
jié shè
jié lüè
jié wù
jié lǔ
jié bō
jié shuài
jié zhēng
jié bèi
jié jìn
jié zhì
jié lüè
jié shù
jié chí
jié hūn
jié jǐ
jié shù
jié shā
jié zhì
jié yù
jié xié
jié rén
jié yíng
jié pàn
jié yùn
jié huǒ
jié chán
jié huā
jié cái
jié shì
jié qiǎng
jié chāo
jié guó
jié huì
jié huī
jié zhài
jié shí
jié zhí
jié dǎ
jié piāo
jié qiān
jié yú
jié qiè
jié xǐ
jié bò
jié pò
jié jié
jié è
jié nàn
jié zhàn
jié zéi
jié fěi
jié qǔ
jié dào
jié fù
jié qǐng
jié duó
jié lì
jié bāo
xūn chán
chū chán
xué chán
fēng shàn
zuò chán
dì chán
shì chán
bì chán
xiū chán
dān chán
zhōng chán
shī chán
huà chán
xún chán
shòu shàn
piān chán
chéng chán
chá chán
hú chán
tán chán
rù chán
nèi chán
dāi chán
kū chán
ān chán
lùn chán
bāo chán
sì chán
xíng chán
jìn chán
yī chán
táo chán
sān chán
chū chán
shū chán
jiāo chán
zhèng chán
wài chán
yè chán
dēng chán
bān chán
gū chán
yáo chán
chuán chán
yuān chán
qī chán
bī chán
mào chán
jié chán
zī chán
xiāng chán
dǎ chán
kuáng chán
胁迫“禅让”。
⒈ 亦作“刼禪”。胁迫“禅让”。
引明方孝孺《题受禅碑后》:“曹氏父子以禪让文篡窃,其事蹟秽矣……仅一传世,弱子竖孙为司马氏所陵,刼禪者犹未死,而受禪之舜,固已先亡。”
劫jié(1)(动)抢劫:打~|~车|打家~舍。(2)(动)威逼;胁迫:~持。劫jié(名)灾难:浩~|遭 ~|后余生~。
禅读音:chán,shàn[ chán ]1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。
2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。