jiāng yù
jiāng chuí
jiāng liáng
jiāng chǎng
jiāng què
jiāng gàn
jiāng quǎn
jiāng yì
jiāng liáo
jiāng rǎng
jiāng suǒ
jiāng hòu
jiāng mǔ
jiāng jiāo
jiāng yě
jiāng chéng
jiāng lüè
jiāng gù
jiāng lì
jiāng chén
jiāng zhěn
jiāng zé
jiāng yú
jiāng yì
jiāng chuí
jiāng yuán
jiāng lěi
jiāng chéng
jiāng yú
jiāng yì
jiāng fǔ
jiāng quǎn
jiāng jiāng
jiāng pàn
jiāng fēng
jiāng lǐ
jiāng shì
jiāng dù
jiāng dì
jiāng wài
jiāng jiè
jiāng yǔ
jiāng dùn
jiāng tǔ
jiāng qí
jiāng lǒng
jiāng sāi
jiāng jìng
jiāng zhí
jiāng lǐ
jiāng jiǎo
jiāng yǔ
jiāng yāo
gōu chuí
qǔ chuí
cì chuí
biān chuí
lèi chuí
shuò chuí
wēi chuí
tuō chuí
qī chuí
ěr chuí
nán chuí
chuàng chuí
dōng chuí
zhōu chuí
sān chuí
sì chuí
tiān chuí
liū chuí
lèi chuí
guān chuí
xuán chuí
èr chuí
pī chuí
mǎ chuí
qiǎo chuí
mò chuí
bìn chuí
dī chuí
mán chuí
běi chuí
xiǎo chuí
yí chuí
chuáng chuí
péng chuí
lín chuí
xī chuí
hǎi chuí
jiāng chuí
dǎo chuí
lù chuí
xuán chuí
xià chuí
⒈ 边疆;边境。
引《荀子·臣道》:“边境之臣处,则疆垂不丧。”
杨倞注:“垂,与‘陲’同。”
汉蔡邕《故太尉乔公庙碑》:“抚柔疆垂, 戎狄率从。”
《宋书·袁豹传》:“蕞尔譙纵 ……招聚逋叛,共相封殖,侵扰我蛮獠,摇荡我疆垂。”
1. 地域,领域,边界:疆土。疆宇(国土)。疆界。疆场(战场)。疆陲(边境)。边疆。海疆。
2. 极限:万寿无疆。
3. 划分界限:“楚子疆之”。
垂读音:chuí垂chuí(1)(动)耷拉下来:~柳。(2)(动)留传:人民英雄永~不朽。(3)(副)将、将要:~老。(4)(名)敬辞;用于称长辈;上级对自己的行动:~念。