jiāng dù
jiāng chén
jiāng lǐ
jiāng yě
jiāng chǎng
jiāng lǐ
jiāng jiāng
jiāng lěi
jiāng chéng
jiāng liáo
jiāng shì
jiāng yú
jiāng yì
jiāng jiè
jiāng suǒ
jiāng yāo
jiāng yú
jiāng rǎng
jiāng zé
jiāng chuí
jiāng yuán
jiāng lǒng
jiāng jìng
jiāng quǎn
jiāng yì
jiāng yù
jiāng zhí
jiāng lì
jiāng pàn
jiāng yǔ
jiāng fǔ
jiāng mǔ
jiāng yì
jiāng zhěn
jiāng chuí
jiāng qí
jiāng dùn
jiāng sāi
jiāng tǔ
jiāng lüè
jiāng chéng
jiāng fēng
jiāng wài
jiāng hòu
jiāng liáng
jiāng quǎn
jiāng gù
jiāng gàn
jiāng dì
jiāng jiǎo
jiāng jiāo
jiāng què
jiāng yǔ
⒈ 犹疆界。
引前蜀杜光庭《皇太子青城山修斋词》:“定蜀汉之疆圻,扼黔巫之襟带。”
⒉ 边疆。借指封疆大吏。
引清陈康祺《燕下乡脞录》卷三:“家传方略,勇敢性成,连任疆圻,多所筹画。”
中国近代史资料丛刊《辛亥革命·武昌起义清方档案·清吏条陈》:“又前两广总督岑春煊颇有知兵之名,久任疆圻,威望夙著。”
1. 地域,领域,边界:疆土。疆宇(国土)。疆界。疆场(战场)。疆陲(边境)。边疆。海疆。
2. 极限:万寿无疆。
3. 划分界限:“楚子疆之”。
圻读音:qí,yín[ qí ]1. 地的边长。
2. 方千里之地:“今土数圻而郢是城,不亦难乎”。