gōng jī
gōng jiān
gōng pò
gōng bó
gōng dǎo
gōng yán
gōng bá
gōng bìng
gōng zhāi
gōng jù
gōng zhàn
gōng wéi
gōng tè
gōng fá
gōng lüè
gōng biān
gōng mèi
gōng quán
gōng zhàn
gōng yùn
gōng fá
gōng xí
gōng guān
gōng jié
gōng fán
gōng chē
gōng bāo
gōng jié
gōng jù
gōng tǎo
gōng mó
gōng dào
gōng cuì
gōng piāo
gōng mí
gōng gǔ
gōng xū
gōng zhì
gōng xiàn
gōng líng
gōng suǒ
gōng dòu
gōng xīn
gōng shuō
gōng pōu
gōng tú
gōng qǔ
gōng bó
gōng dǎo
gōng mén
gōng jiān
gōng zhù
gōng jiān
gōng miè
gōng wán
gōng jié
gōng duó
gōng lèi
gōng yù
gōng chāo
gōng lüè
gōng fā
gōng zhú
gōng huò
gōng cì
gōng xí
gōng chāo
gōng shū
gōng kè
gōng lǐ
gōng dàn
gōng róu
gōng jiǎo
gōng yíng
gōng liáo
gōng jiǎo
gōng dǐ
gōng nàn
gōng shè
gōng dǎ
gōng zhì
gōng shì
gōng pái
gōng cuò
gōng jié
gōng dú
gōng tǔ
gōng wǔ
gōng dào
gōng bèi
gōng jū
gōng shǒu
gōng méi
gōng jué
gōng xiè
gōng xià
gōng kǔ
gōng chóu
攻hAo86.打焚烧。
⒈ 攻打焚烧。
引《汉书·天文志》:“东郡庄平男子侯母辟兄弟五人羣党为盗,攻燔官寺,缚县长吏。”
攻gōng(1)(动)攻打(跟‘守’相对):围~|~城|~下敌人的桥头堡。(2)(动)对别人的过失、错误进行指责或对别人的议论进行驳斥:群起而~之。(3)(动)致力研究;学习:他是专~地质学的。
燔读音:fán燔fán(1)(动)焚烧。(2)(动)烧。