gōng dòu
gōng qǔ
gōng liáo
gōng shū
gōng zhì
gōng jiān
gōng guān
gōng jù
gōng tú
gōng shì
gōng kè
gōng cuì
gōng zhú
gōng quán
gōng róu
gōng chāo
gōng pò
gōng shè
gōng yíng
gōng yù
gōng bá
gōng fā
gōng kǔ
gōng bìng
gōng dàn
gōng xí
gōng jiān
gōng cuò
gōng mí
gōng dǎo
gōng dào
gōng zhì
gōng mén
gōng dào
gōng xià
gōng jié
gōng lèi
gōng wán
gōng xí
gōng zhù
gōng tǔ
gōng piāo
gōng yùn
gōng lǐ
gōng zhāi
gōng mó
gōng duó
gōng jiǎo
gōng huò
gōng nàn
gōng jié
gōng miè
gōng dǎ
gōng jī
gōng lüè
gōng chāo
gōng xiàn
gōng zhàn
gōng pái
gōng chē
gōng suǒ
gōng méi
gōng bó
gōng bó
gōng shǒu
gōng gǔ
gōng zhàn
gōng xū
gōng xīn
gōng tè
gōng jiǎo
gōng bèi
gōng bāo
gōng chóu
gōng fán
gōng dú
gōng xiè
gōng dǐ
gōng jié
gōng jiān
gōng biān
gōng jū
gōng jù
gōng jié
gōng pōu
gōng jué
gōng cì
gōng wǔ
gōng shuō
gōng yán
gōng fá
gōng tǎo
gōng líng
gōng lüè
gōng dǎo
gōng fá
gōng mèi
gōng wéi
mí cuò
zhēn cuò
zhù cuò
xíng cuò
hūn cuò
juān cuò
wǎn cuò
tiě cuò
chán cuò
jīn cuò
chā cuò
yǎn cuò
qǐ cuò
pán cuò
yí cuò
bó cuò
càn cuò
wǎng cuò
zuǒ cuò
xiù cuò
lòu cuò
zhǎn cuò
mó cuò
dào cuò
lóng cuò
miù cuò
róng cuò
zhū cuò
cǎi cuò
lián cuò
jīng cuò
yīn cuò
yū cuò
jiāo cuò
jiē cuò
zá cuò
chān cuò
gǎi cuò
guāi cuò
gé cuò
fù cuò
chuǎng cuò
mèi cuò
pán cuò
zhǐ cuò
cuī cuò
hún cuò
huāng cuò
cuī cuò
wéi cuò
jiǎ cuò
jǔ cuò
wù cuò
gōng cuò
chǐ cuò
hùn cuò
gōng cuò
bàng cuò
ná cuò
shī cuò
qí cuò
cuī cuò
yín cuò
zhǐ cuò
cēn cuò
zuì cuò
máng cuò
rèn cuò
guǐ cuò
qiē cuò
ná cuò
jū cuò
é cuò
pián cuò
wén cuò
diān cuò
qí cuò
mǎ cuò
róu cuò
fēn cuò
xián cuò
tiāo cuò
bù cuò
miù cuò
fán cuò
jiū cuò
xiá cuò
dà cuò
fàn cuò
pì cuò
qìng cuò
gàn cuò
gōu cuò
cuǐ cuò
cè cuò
xiàng cuò
shǎn cuò
bèi cuò
chū cuò
hù cuò
cóng cuò
jiè cuò
tīng cuò
fán cuò
fēn cuò
guò cuò
pán cuò
lín cuò
guài cuò
shuō cuò
wéi cuò
cuǐ cuò
zōng cuò
chuǎn cuò
qiān cuò
dǎo cuò
wǔ cuò
yín cuò
hé cuò
jiǎng cuò
fén cuò
hǎi cuò
zhèng cuò
péi cuò
yí cuò
攻错gōngcuò
(1) 琢磨玉石。后来用以比喻拿别人的长处补救自己的短处
英overe one's mistakes by learning from others' mistakes⒈ 攻,治;错,粗磨石。本指琢磨玉石,后喻借他人的长处,补救自己的短处。
引语出《诗·小雅·鹤鸣》:“它山之石,可以为错……它山之石,可以攻玉”。
清钱谦益《直隶罗延光授文林郎制》:“句容故留京左辅,民旅杂居,冠盖相逮,吏斯土者,有墨易以彰,有德亦易以望。剧衝之地,盖亦吾长吏之攻错也。”
孙中山《国民党第二次全国代表大会宣言》:“党员之间,互相亲爱以互相扶助,互相攻错。”
错,磨玉石。本指琢磨。语本《诗经.小雅.鹤鸣》:「它山石,可以为错。……它山玉石,可以攻玉。」今用作以他人为借镜来改正自己的过错。
攻gōng(1)(动)攻打(跟‘守’相对):围~|~城|~下敌人的桥头堡。(2)(动)对别人的过失、错误进行指责或对别人的议论进行驳斥:群起而~之。(3)(动)致力研究;学习:他是专~地质学的。
错读音:cuò错cuò(1)(形)不对;过失:~字。(2)(形)交叉:~落。(3)(动)互相摩擦:~牙。(4)(动)岔开;相互避让:~开。(5)(形)坏、差(用于否定式):这个戏挺不~。(6)(名)磨玉的石头:它山之石可以为~。(7)(动)打磨玉石:攻~。(8)涂饰镶嵌(金、银等):~金。