gōng mén
gōng wán
gōng yán
gōng fán
gōng shǒu
gōng jié
gōng chē
gōng tú
gōng duó
gōng jiān
gōng tǎo
gōng xià
gōng huò
gōng zhàn
gōng mí
gōng dǐ
gōng jù
gōng quán
gōng dào
gōng zhì
gōng miè
gōng bó
gōng jī
gōng jiān
gōng fá
gōng chāo
gōng pōu
gōng shū
gōng tè
gōng méi
gōng mó
gōng suǒ
gōng jiǎo
gōng shè
gōng dǎo
gōng jié
gōng yù
gōng xiàn
gōng xū
gōng zhú
gōng nàn
gōng qǔ
gōng dào
gōng bìng
gōng lüè
gōng wǔ
gōng jū
gōng jué
gōng bó
gōng kǔ
gōng tǔ
gōng lèi
gōng jù
gōng yùn
gōng wéi
gōng kè
gōng jiān
gōng yíng
gōng zhì
gōng cuò
gōng piāo
gōng chāo
gōng dǎ
gōng dǎo
gōng gǔ
gōng mèi
gōng jiǎo
gōng fá
gōng zhāi
gōng chóu
gōng pái
gōng liáo
gōng lǐ
gōng cì
gōng xí
gōng zhù
gōng róu
gōng biān
gōng guān
gōng bāo
gōng líng
gōng dòu
gōng dàn
gōng bá
gōng shuō
gōng fā
gōng pò
gōng zhàn
gōng bèi
gōng shì
gōng dú
gōng lüè
gōng cuì
gōng xiè
gōng xí
gōng jié
gōng xīn
gōng jié
qí bá
xùn bá
gōng bá
èr bá
jiān bá
chí bá
hè bá
fèn bá
lín bá
jiǎng bá
jiàn bá
shí bá
qiào bá
hǎi bá
háo bá
tiān bá
zhěng bá
xīn bá
jùn bá
bāo bá
yǐng bá
qiú bá
juě bá
chū bá
xián bá
shēn bá
lā bá
sōu bá
xiǎn bá
yǎn bá
sǒng bá
shuǎng bá
jǐng bá
jiù bá
xǐ bá
qīng bá
jìn bá
fú bá
xié bá
zhuó bá
dú bá
tuò bá
zhū bá
xiǎn bá
liàng bá
bù bá
shēng bá
jīng bá
kè bá
chàn bá
shù bá
dòu bá
chāo bá
dēng bá
qiào bá
xuán bá
tí bá
jùn bá
jùn bá
dù bá
fú bá
chōu bá
tuī bá
hóng bá
zǎo bá
biāo bá
cuì bá
xiù bá
fù bá
tǐng bá
tè bá
jiǎn bá
sǎ bá
jiǎn bá
yǐn bá
jī bá
kāi bá
jǐ bá
yīng bá
chǒng bá
jiàn bá
xuǎn bá
téng bá
zhāo bá
lǎng bá
shě bá
zhēn bá
gū bá
jǐng bá
zhǎn bá
yōu bá
zì bá
jiǎn bá
jiào bá
qiān bá
sǒng bá
jiǒng bá
jì bá
cǎi bá
zhí bá
zhēng bá
huò bá
zhuó bá
jìng bá
dǎo bá
tóng bá
jiǎng bá
diàn bá
shǎng bá
jùn bá
jiàn bá
进[.好工具]攻占领。
⒈ 进攻占领。
引《后汉书·荀彧传》:“古人尚帷幄之规,下攻拔之力。”
宋司马光《涑水记闻》卷二:“俶为朝廷攻拔常州。”
范文澜蔡美彪等《中国通史》第三编第四章第一节:“吐蕃以生羌为向导,攻拔安戎城。”
攻陷、拔取。
攻gōng(1)(动)攻打(跟‘守’相对):围~|~城|~下敌人的桥头堡。(2)(动)对别人的过失、错误进行指责或对别人的议论进行驳斥:群起而~之。(3)(动)致力研究;学习:他是专~地质学的。
拔读音:bá拔bá(1)(动)抽出;拽zhuài出:~刀|~牙|~草。(2)(动)吸出:~毒|~火罐。(3)(动)挑选:选~|提~。(4)(动)攻取:~据点。(5)(动)超出;高出:~尖|出类~萃。(6)(动)起动:~步|~脚|开~。(7)(动)把东西放在水里泡。