gōng tǎo
gōng miè
gōng fán
gōng líng
gōng xí
gōng shì
gōng yù
gōng suǒ
gōng yùn
gōng jù
gōng chē
gōng wéi
gōng jiān
gōng kè
gōng jū
gōng piāo
gōng jié
gōng lèi
gōng biān
gōng dàn
gōng xiàn
gōng fá
gōng zhāi
gōng bá
gōng tè
gōng shè
gōng kǔ
gōng jié
gōng cuì
gōng nàn
gōng dǎ
gōng lüè
gōng wǔ
gōng jiǎo
gōng dǐ
gōng yíng
gōng qǔ
gōng lǐ
gōng xià
gōng bāo
gōng pái
gōng quán
gōng zhú
gōng jiǎo
gōng bìng
gōng jué
gōng jiān
gōng zhàn
gōng bèi
gōng tú
gōng wán
gōng tǔ
gōng zhì
gōng jiān
gōng zhì
gōng mén
gōng lüè
gōng dú
gōng chāo
gōng fā
gōng zhàn
gōng chóu
gōng jù
gōng róu
gōng guān
gōng jié
gōng mí
gōng shū
gōng bó
gōng jié
gōng liáo
gōng dào
gōng dǎo
gōng dào
gōng dòu
gōng fá
gōng jī
gōng xīn
gōng gǔ
gōng huò
gōng pò
gōng shuō
gōng bó
gōng méi
gōng cuò
gōng yán
gōng pōu
gōng mó
gōng xū
gōng cì
gōng mèi
gōng chāo
gōng duó
gōng dǎo
gōng zhù
gōng xí
gōng shǒu
gōng xiè
cān tǎo
diàn tǎo
tàn tǎo
chū tǎo
fèn tǎo
cuī tǎo
zhān tǎo
lǐng tǎo
bī tǎo
qǐ tǎo
yāo tǎo
bǔ tǎo
tuī tǎo
tiān tǎo
qǔ tǎo
shēng tǎo
zhū tǎo
xún tǎo
qín tǎo
yán tǎo
bó tǎo
xùn tǎo
lùn tǎo
shēn tǎo
shāng tǎo
è tǎo
jiǎn tǎo
jiū tǎo
gōng tǎo
sōu tǎo
míng tǎo
cù tǎo
zhuī tǎo
jiǎng tǎo
àn tǎo
zhēng tǎo
jiǎn tǎo
jīng tǎo
fān tǎo
mìng tǎo
jìn tǎo
fān tǎo
pū tǎo
guó tǎo
qín tǎo
zhàn tǎo
⒈ 攻击讨伐。
引《三国志·吴志·吕岱传》:“廖式作乱…… 权遣使追拜岱交州牧,及遣诸将唐咨等骆驛相继,攻讨一年破之。”
宋苏辙《三论渠阳边事札子》:“欲遣间谍招诱,必用土人;欲行窥伺攻讨,必用土兵。”
李大钊《废娼问题》:“凡是侮辱人权背反人道的制度风俗,我们都认作仇敌,要尽最大的努力去攻讨他。”
攻gōng(1)(动)攻打(跟‘守’相对):围~|~城|~下敌人的桥头堡。(2)(动)对别人的过失、错误进行指责或对别人的议论进行驳斥:群起而~之。(3)(动)致力研究;学习:他是专~地质学的。
讨读音:tǎo讨tǎo(1)(动)索取;请求:~债|乞~。(2)(动)娶:~亲。(3)(动)招惹:~嫌|~厌。(4)(动)讨论:探~|研~。