mò èr
mò dòu
mò fǔ
mò rú
mò yé
mò cè
mò shì
mò mò
mò gǎn
mò guài
mò dào
mò fú
mò nán
mò rán
mò shū
mò áo
mò xū
mò jiǎng
mò chóu
mò jiào
mò yáo
mò nì
mò yē
mò bù
mò yè
mò luò
mò luò
mò zhě
mò xùn
mò shāng
mò nài
mò hòu
mò míng
mò shī
mò fěi
mò néng
mò huò
mò dà
mò chūn
mò ruò
yǎng chóu
jiāo chóu
bào chóu
xián chóu
yuán chóu
gǎn chóu
qīng chóu
dān chóu
jiān chóu
kè chóu
wú chóu
yōu chóu
yù chóu
qióng chóu
qīn chóu
gū chóu
shěn chóu
bēi chóu
qiǎn chóu
yíng chóu
pò chóu
gē chóu
cháng chóu
dú chóu
yōu chóu
láo chóu
yún chóu
liáo chóu
yǔ chóu
jī chóu
gǔ chóu
jiāo chóu
bié chóu
níng chóu
jiě chóu
jì chóu
gāo chóu
shī chóu
sì chóu
xiāng chóu
pān chóu
āi chóu
mò chóu
chūn chóu
fā chóu
sàn chóu
hán chóu
wán chóu
qiān chóu
xiá chóu
fàn chóu
lí chóu
xīn chóu
biān chóu
lǚ chóu
xiāo chóu
làng chóu
hài chóu
jī chóu
jiǔ chóu
zhù chóu
qū chóu
duō chóu
jiā chóu
huái chóu
fán chóu
áo chóu
gàn chóu
sāo chóu
古乐府中传说的女子。一[.好工具]说为洛阳人,为卢家少妇。
⒈ 古乐府中传说的女子。一说为洛阳人,为卢家少妇。
引南朝梁武帝《河中之水歌》:“河中之水向东流, 洛阳女儿名莫愁 ……十五嫁为卢家妇,十六生儿字阿侯。”
另一说为石城人(在今湖北省锺祥县 )。 《旧唐书·音乐志二》:“石城有女子名莫愁,善歌謡,《石城乐》和中復有‘莫愁’声,故歌云:‘ 莫愁在何处? 莫愁石城西,艇子打两桨,催送莫愁来。’”
宋周邦彦《西河·大石金陵》词:“断崖树,犹倒倚, 莫愁艇子曾繫。”
清孙枝蔚《无题次彭骏孙王贻上韵》之十一:“刻工不善雕秦史,画手安能写莫愁。”
郁达夫《春江感旧》诗之一:“泥落可怜双燕子,低飞犹傍莫愁家。”
人名:(1) 梁洛阳人。梁武帝曾作河中之歌以咏其事。《乐府诗集.卷八五.杂歌谣辞三.南朝梁.武帝.河中之水歌》:「河中之水向东流,洛阳女儿名莫愁。」(2) 唐石城人。善于歌谣。《旧唐书.卷二九.音乐志二》:「石城有女子名莫愁,善歌谣。」
1. 不要:莫哭。
2. 没有,无:莫大。莫非。莫名其妙(亦作“莫明其妙”)。
3. 不,不能:莫如。莫逆。莫须有。莫衷一是(不能得出一致的结论)。爱莫能助。
4. 古同“漠”,广大。
5. 姓。
愁读音:chóu愁chóu(1)(动)忧虑;使担优。(2)(形)形容景象惨淡。