gē jiǎn
gē shì
gē jù
gē xiàn
gē zhì
gē jī
gē zhì
gē kāi
gē xuē
gē jīn
gē xí
gē shàn
gē hóu
gē dāo
gē sǔn
gē cí
gē fù
gē qiāng
gē bō
gē qì
gē chěn
gē fēn
gē nào
gē chú
gē miàn
gē ròu
gē huān
gē qiǎn
gē shě
gē zhèng
gē fú
gē ài
gē duó
gē yì
gē xī
gē cháng
gē hēng
gē jiǔ
gē lǐ
gē jié
gē qǔ
gē āi
gē duàn
gē fà
gē qiē
gē qíng
gē dì
gē huān
gē liè
gē gǔ
gē rǎng
gē guì
gē jué
gē qīng
gē lì
gē jù
gē qī
gē sāi
gē xià
gē ēn
gē pèi
gē méi
gē róng
gē xiān
gē lǐ
gē jiāo
gē chóu
gē shǒu
gē pēng
gē yǒu
gē zhái
gē ràng
yuán chóu
huái chóu
pān chóu
gǎn chóu
xiá chóu
bié chóu
láo chóu
yōu chóu
áo chóu
zhù chóu
āi chóu
bào chóu
liáo chóu
jiě chóu
yíng chóu
jiāo chóu
xián chóu
gāo chóu
sàn chóu
lí chóu
làng chóu
xiāng chóu
jī chóu
gǔ chóu
chūn chóu
yǎng chóu
xiāo chóu
qiǎn chóu
qīn chóu
pò chóu
fàn chóu
gàn chóu
duō chóu
qióng chóu
kè chóu
bēi chóu
jī chóu
yù chóu
yún chóu
sāo chóu
cháng chóu
hài chóu
jiāo chóu
wú chóu
jiān chóu
lǚ chóu
fán chóu
qū chóu
dú chóu
fā chóu
jì chóu
gē chóu
biān chóu
jiǔ chóu
shī chóu
hán chóu
dān chóu
qīng chóu
gū chóu
xīn chóu
yǔ chóu
jiā chóu
níng chóu
sì chóu
yōu chóu
mò chóu
wán chóu
qiān chóu
shěn chóu
⒈ 谓处处触发愁绪。后以“割愁”谓消愁,排遣愁绪。
引唐柳宗元《与浩初上人同看山寄京华亲故》诗:“海畔尖山似剑鋩,秋来处处割愁肠。”
宋苏轼《白鹤峰新居欲成夜过西邻翟秀才》诗之一:“繫闷岂无罗带水,割愁还有剑鋩山。”