kè rén
kè zuò
kè bāng
kè nǚ
kè mín
kè zhōu
kè lǚ
kè zhěn
kè dīng
kè jūn
kè róng
kè chá
kè tǔ
kè chén
kè liú
kè yōng
kè sēng
kè lú
kè tíng
kè yàn
kè lǐ
kè zōng
kè cháo
kè tīng
kè yī
kè sī
kè xíng
kè chuāng
kè cì
kè cì
kè xiāng
kè chóu
kè yùn
kè piào
kè sù
kè niǎo
kè chuàn
kè qi
kè fǎng
kè shuì
kè lún
kè zhǔ
kè shì
kè tào
kè dào
kè mǎn
kè huái
kè zhàn
kè xīng
kè jí
kè guān
kè dì
kè fāng
kè suì
kè gēng
kè guān
kè cháng
kè yóu
kè jì
kè jī
kè jiē
kè qǐn
kè chàng
kè guān
kè yòng
kè lǐ
kè tǐ
kè xí
kè duì
kè zuò
kè jù
kè huǒ
kè chuán
kè shuǐ
kè lèi
kè cháng
kè zhàn
kè dān
kè jiàng
kè fù
kè cāng
kè shè
kè táng
kè yàn
kè bìn
kè dōng
kè niàn
kè sōu
kè chē
kè bīng
kè hù
kè shěng
kè fàn
kè fàn
kè bìn
kè biān
kè shòu
kè shēn
kè yuán
kè nán
kè chéng
kè chuáng
kè zhōng
kè mèng
kè jū
kè fáng
kè kuàng
kè xīn
kè fāng
kè jiǎ
kè chuán
kè diàn
kè qīn
kè zǐ
kè qīng
kè biǎn
kè bāng
kè ér
kè náng
kè chǔ
kè wèi
kè yù
kè yóu
kè xié
kè lù
kè jīng
kè hún
kè zhàng
kè páo
kè qíng
kè cáo
kè jí
kè xiāo
kè duì
kè guǎn
kè fú
kè shí
kè sǐ
kè zhǒng
kè dǐ
kè chǎng
kè yì
kè sù
kè huò
kè hèn
kè jiā
kè shāng
kè fèng
kè tíng
liáo chóu
yǔ chóu
mò chóu
xiāng chóu
làng chóu
qīn chóu
gǎn chóu
wú chóu
jiǔ chóu
jì chóu
chūn chóu
láo chóu
xiāo chóu
áo chóu
sāo chóu
bié chóu
biān chóu
qīng chóu
yù chóu
huái chóu
jiā chóu
yōu chóu
xiá chóu
cháng chóu
jiāo chóu
duō chóu
jī chóu
pò chóu
yǎng chóu
pān chóu
níng chóu
jiān chóu
qiān chóu
sì chóu
qiǎn chóu
yōu chóu
gǔ chóu
gāo chóu
kè chóu
yuán chóu
dú chóu
gē chóu
fàn chóu
shī chóu
lí chóu
qióng chóu
zhù chóu
jiāo chóu
lǚ chóu
gàn chóu
qū chóu
dān chóu
yíng chóu
xián chóu
gū chóu
sàn chóu
fā chóu
āi chóu
fán chóu
xīn chóu
hài chóu
jī chóu
shěn chóu
yún chóu
hán chóu
bào chóu
wán chóu
bēi chóu
jiě chóu
⒈ 行旅怀乡的愁思。
引唐戴叔伦《暮春感怀诗》:“杜宇声声唤客愁,故国何处此登楼。”
宋戴复古《秋夜旅中》诗:“旅食思乡味,砧声起客愁。”
金元好问《即事呈邦瑞》诗:“郑庄父子重相留,似为良辰散客愁。”
清孔尚任《桃花扇·听稗》:“伤往事,写新词,客愁乡梦乱如丝。”
朱自清《<古诗十九首>释》:“这种作品,文人化的程度虽然已经很高,颗材可还是民间的,如人生不常,及时行乐,离别,相思,客愁,等等。”
客kè(1)(名)客人:宾~|请~|会~|家里来~了。(2)(名)旅客:~车|~店。(3)(形)寄居或迁居外地的(人):~居|~籍|作~他乡。(4)(名)客商:珠宝~。(5)(名)顾客:乘~|~满。(6)(名)对某些奔走各地从事某种活动的人的称呼:说~|政~|侠~。(7)(形)在人类意识外独立存在的:~观|~体。(8)〈方〉量词;用于论份儿出售的食品饮料:一~饭|三~冰激凌。
愁读音:chóu愁chóu(1)(动)忧虑;使担优。(2)(形)形容景象惨淡。