qū cāo
qū xíng
qū jìng
qū yǐng
qū qū
qū qiú
qū juě
qū bān
qū lì
qū xiāng
qū bù
qū fèng
qū shì
qū chéng
qū quē
qū fēng
qū xiàng
qū jìn
qū yú
qū cháo
qū sú
qū shí
qū qiāng
qū xiáng
qū pì
qū shì
qū shì
qū qiàng
qū cān
qū shàng
qū zhī
qū lǚ
qū qiǎng
qū ràng
qū hù
qū fù
qū zhí
qū mèi
qū qiāng
qū yá
qū shì
qū bài
qū fú
qū tíng
qū hé
qū hé
qū yíng
qū shì
qū shǐ
qū jiāo
qū yán
qū jìn
qū chū
qū mò
qū yì
qū míng
qū fā
qū guò
qū bì
qū jiù
qū qiāng
qū fù
qū yè
qū bèi
qū xiáng
qū shè
qū zhí
qū huān
qū péi
qū chí
chuǎn chí
fēi chí
xīng chí
yàng chí
chuǎn chí
tū chí
dòng chí
shén chí
jí chí
diàn chí
huà chí
léi chí
zǎn chí
lù chí
qū chí
lóng chí
chuǎn chí
jìng chí
fēng chí
zhēng chí
zhōu chí
chěng chí
jué chí
zhān chí
shǐ chí
jū chí
tōng chí
bìng chí
huǒ chí
jiāo chí
qí chí
chà chí
zuò chí
sōng chí
fāng chí
diān chí
pǐ chí
bēn chí
píng chí
pián chí
jùn chí
zhāng chí
qū chí
chē chí
gāo chí
téng chí
fēn chí
bèi chí
héng chí
bēn chí
jí chí
tuó chí
biāo chí
⒈ 奔忙;奔走。
引唐元稹《韩克从太子通事舍人制》:“勑前河中府参军韩克从 :闻尔之齿长矣,而犹趋驰冉冉,其何以堪?”
郭沫若《蜩螗集·<松崖山市>诗序》:“劳劳行役咸为生活趋驰,亦颇具不屈之意。”
⒉ 指交往。
引唐李白《感时留别从兄徐王延年从弟延陵》诗:“佐郡浙江西,病闲絶趋驰。”
⒊ 供驱使。
引唐郭湜《高力士传》:“辅国趋驰末品,小了纤人,一承攀附之恩,致位云霄之上。”
唐皮日休《三宿神景宫》诗:“明发作此事,岂復甘趋驰。”
⒋ 奔走效劳的机会。指任职。
引南朝宋鲍照《谢随恩被原疏》:“小得趋驰,星驾登路。”
1. 快走:趋走。趋进。趋前。趋奉。趋翔(快走像鸟展翅飞翔)。趋炎附势(奔走于权贵,依附有权势的人)。趋之若鹜(像野鸭子一样成群地争着去,含贬义)。
2. 归向,情势向着某方面发展:趋向。趋势。大势所趋。
3. 鹅或蛇伸头咬人。
4. 追求,追逐:趋时(追求时髦)。趋利。趋光性。
驰读音:chí驰chí(1)(动)赶马快跑;(车马等;使车马等)跑得很快:~逐|飞~而过|风~电掣。(2)(动)传播:~名|~誉(名声传播得很远)。(3)(动)〈书〉(心神)向往:神~|~想。