qū qū
qū ràng
qū chū
qū guò
qū juě
qū lǚ
qū yán
qū bù
qū fù
qū chéng
qū bì
qū zhí
qū bèi
qū bài
qū chí
qū huān
qū xiáng
qū cháo
qū xiāng
qū shì
qū shàng
qū jìn
qū zhí
qū shè
qū qiāng
qū shì
qū shǐ
qū yǐng
qū yì
qū mèi
qū lì
qū fēng
qū tíng
qū yú
qū shì
qū xiàng
qū shí
qū fā
qū jìng
qū fèng
qū pì
qū fù
qū qiāng
qū qiāng
qū sú
qū xiáng
qū qiú
qū yá
qū qiǎng
qū cāo
qū zhī
qū míng
qū qiàng
qū mò
qū shì
qū hé
qū hù
qū péi
qū shì
qū yíng
qū jìn
qū jiù
qū cān
qū xíng
qū bān
qū hé
qū yè
qū quē
qū jiāo
qū fú
xiū fèng
qū fèng
zēng fèng
suí fèng
dài fèng
qián fèng
jìng fèng
wèi fèng
cháng fèng
qiān fèng
chóng fèng
gòng fèng
guó fèng
fù fèng
zhī fèng
zhōu fèng
bǐng fèng
lù fèng
jī fèng
gòng fèng
zhǎn fèng
sì fèng
chóu fèng
qǔ fèng
yì fèng
yīng fèng
gòng fèng
cān fèng
gōng fèng
jī fèng
qīn fèng
péi fèng
gào fèng
yuè fèng
tuī fèng
shì fèng
chuán fèng
zūn fèng
jìn fèng
huí fèng
sì fèng
àn fèng
zūn fèng
zī fèng
miàn fèng
shùn fèng
qiàn fèng
kuāng fèng
xiàn fèng
chǎn fèng
pí fèng
ā fèng
zhān fèng
guī fèng
sù fèng
kè fèng
shì fèng
cháo fèng
pān fèng
lǐ fèng
hòu fèng
chéng fèng
yíng fèng
jì fèng
qǐng fèng
shí fèng
shàng fèng
gū fèng
zì fèng
xìn fèng
hái fèng
趋奉qūfèng
(1) 奉承
例他最爱趋[.好工具]奉领导英toady to⒈ 亦作“趍奉”。
⒉ 奉承;讨好。
引南朝梁沉约《到著作省谢表》:“珥笔史观,记言文府。趋奉载扬,腆懵交颜。”
唐李商隐《杂纂·愚昧》:“三头二面趋奉人。”
明陆采《明珠记·别母》:“老景渐龙钟,冷落长门,没个趍奉。”
《何典》第十回:“臭花娘见他喜欢鬼奉承的,就只管‘奶奶长’‘奶奶短’的趋奉他。”
柔石《为奴隶的母亲》:“现在呢,因为‘老东西’--这是秀才的妻叫秀才的名字--趋奉了她,就装着娇滴滴的样子了。”
⒊ 侍候;服侍。
引《京本通俗小说·碾玉观音》:“小娘子如今要嫁人,却是趋奉官员?”
奔走奉承。
1. 快走:趋走。趋进。趋前。趋奉。趋翔(快走像鸟展翅飞翔)。趋炎附势(奔走于权贵,依附有权势的人)。趋之若鹜(像野鸭子一样成群地争着去,含贬义)。
2. 归向,情势向着某方面发展:趋向。趋势。大势所趋。
3. 鹅或蛇伸头咬人。
4. 追求,追逐:趋时(追求时髦)。趋利。趋光性。
奉读音:fèng奉fèng(1)(动)给;献给(多指对上级或长辈):~上新书一册。(2)(动)接受(多指上级或长辈):~到命令。(3)(形)尊重:崇~|~为圭臬。(4)(名)信仰:素~佛教。(5)(动)侍侯:~养|侍~。(6)敬辞;用于自己的举动涉及对方时:~托|~陪|~劝|~告。(7)(Fènɡ)姓。