tíng zhēng
tíng cān
tíng zhì
tíng shì
tíng yì
tíng biàn
tíng biàn
tíng kǒng
tíng lì
tíng píng
tíng píng
tíng jū
tíng tuī
tíng lǐ
tíng shòu
tíng wèi
tíng jié
tíng guī
tíng shū
tíng kuí
tíng cè
tíng duì
tíng yuàn
tíng nì
tíng jiàn
tíng huǐ
tíng shé
tíng jū
tíng zhèng
tíng zhàng
⒈ 亦作“廷鞠”。在朝廷上审讯。
引明郎瑛《七修类稿·事物八·杨埙》:“杨惧考死于狱,乃誑达曰:‘此实李教我,但於此招实无证见,不若会请多官廷鞫,待我言之,庶使李无辞矣。’”
《明诗纪事丙籤·程敏政》引清查慎行《人海记》:“刘文靖以程篁墩短其不能诗,衔之,酿成廷鞠之狱。”
鞠,一本作“鞫”。 清褚人穫《坚瓠续集·孔孟所使》:“御史吴时来劾奏严分宜父子奸贪误国,语太激, 世庙大怒,廷鞫问是谁所使。”