tíng yuàn
tíng kuí
tíng cè
tíng kǒng
tíng lǐ
tíng zhì
tíng shòu
tíng jiàn
tíng nì
tíng zhàng
tíng duì
tíng jié
tíng píng
tíng cān
tíng píng
tíng tuī
tíng zhēng
tíng lì
tíng shū
tíng jū
tíng biàn
tíng huǐ
tíng wèi
tíng shì
tíng yì
tíng shé
tíng guī
tíng jū
tíng zhèng
tíng biàn
àn tuī
qú tuī
tōng tuī
fā tuī
wǎn tuī
jiè tuī
qiāo tuī
huì tuī
lèi tuī
lè tuī
pái tuī
sān tuī
tíng tuī
zǐ tuī
zhù tuī
pá tuī
sì tuī
jìn tuī
péi tuī
xiāng tuī
jiě tuī
fù tuī
shèng tuī
cí tuī
jiǎ tuī
āi tuī
chá tuī
gōng tuī
shùn tuī
nì tuī
chū tuī
fēng tuī
yá tuī
⒈ 明代任用高级官吏,凡由在朝大臣推荐,经皇帝批准任用的,称“廷推”。
引《明史·选举志三》:“内阁大学士、吏部尚书,由廷推或奉特旨。侍郎以下及祭酒,吏部会同三品以上廷推。太常卿以下,部推……在外官,惟督、抚廷推,九卿共之,吏部主之。”
廷tíng(名)朝廷。
推读音:tuī推tuī(1)(动)本义:手推的动作。(2)(动)(推磨)磨成碾子;碾粮食。(3)(动)和工具贴着物体的表面向前剪或削:~子。(4)(动)使事情开展:~动。(5)(动)根据已知的事实断定其他。从某方面的情况想到其他方面:~导。(6)(动)让给别人;辞让:~辞。(7)(动)推委;推托。(8)(动)推迟。(9)(动)推崇。推选;推举。