chí zhòu
chí jūn
chí chàng
chí cāng
chí jiān
chí láo
chí qiāng
chí hòu
chí sàng
chí shì
chí jǐ
chí cāo
chí biàn
chí shí
chí zhī
chí sù
chí bǎn
chí fǔ
chí kē
chí hù
chí zhēn
chí yí
chí shè
chí xù
chí yì
chí wēi
chí xīn
chí shū
chí píng
chí yíng
chí qì
chí tuó
chí gān
chí shēn
chí jiǔ
chí xiàn
chí jiè
chí cì
chí lùn
chí bié
chí zhàng
chí xué
chí zhōng
chí xíng
chí mǎn
chí bá
chí wán
chí fù
chí bèi
chí jǐ
chí yǎng
chí chí
chí zhèng
chí wò
chí fǎ
chí chóu
chí fēn
chí jì
chí hǔ
chí guǎn
chí biàn
chí shèng
chí fú
chí gōng
chí shāng
chí niàn
chí zhòng
chí gēng
chí shì
chí róng
chí shuāi
chí bīng
chí zhāi
chí gāng
chí bō
chí zhòu
chí zhe
chí jiǔ
chí bǐ
chí zhèng
chí jìng
chí jiā
chí sòng
chí quán
chí lí
chí bào
chí jié
chí yì
chí yǎn
chí gǔ
chí tǒng
chí lǐng
chí shǒu
chí wèi
chí xún
chí shēng
chí shì
chí qí
chí zé
chí fú
chí chí
chí yí
chí zǎi
chí bǎ
chí qiú
chí yǒu
chí lù
chí suàn
chí lǜ
chí chè
chí zhì
chí shū
chí zǔ
chí héng
chí zèng
gǔ lù
shī lù
zhú lù
huí lù
gōng lù
jí lù
qú lù
bǔ lù
cí lù
hè lù
guān lù
bāng lù
chí lù
dǐ lù
nà lù
huái lù
jīn lù
xuán lù
táo lù
duàn lù
nìng lù
bǎi lù
zhào lù
shàng lù
hú lù
suàn lù
dú lù
lǐn lù
qiú lù
xià lù
zōng lù
zhòng lù
róng lù
guì lù
cí lù
shí lù
bì lù
hòu lù
ràng lù
qiè lù
zū lù
cùn lù
yàn lù
gān lù
xìng lù
jiù lù
gòng lù
shòu lù
dǔ lù
cái lù
lì lù
tián lù
bān lù
jiě lù
xùn lù
jué lù
jiā lù
zhǐ lù
báo lù
xiāng lù
yǒu lù
xùn lù
fù lù
bǎo lù
gěi lù
chǒng lù
xián lù
wài lù
sī lù
yī lù
dòu lù
shēng lù
lì lù
xù lù
bù lù
fú lù
tiān lù
wú lù
bèi lù
dà lù
ān lù
yào lù
tān lù
dào lù
xiá lù
fēng lù
dài lù
měi lù
shì lù
qì lù
bū lù
yí lù
méi lù
fēng lù
fú lù
shì lù
zhāng lù
zhì lù
wū lù
jì lù
fù lù
bū lù
jí lù
fā lù
hòu lù
fèng lù
mìng lù
gǒu lù
zé lù
quán lù
yì lù
fèng lù
⒈ 保持禄位。犹言尸位素餐。
引《晏子春秋·问下十三》:“士者持禄,游者养交,身之所以危也。”
汉刘向《说苑·反质》:“上乐以刑杀为威,天下畏罪,持禄莫敢尽忠。”
宋秦观《李固论》:“其大臣如张禹、孔光辈皆持禄取容,偷为一切之计。”
清吴伟业《临江参军》诗:“所恨持禄流,垂头气默塞。”
保住禄位,无所建树。
持chí(1)(动)拿着;握着:~枪。(2)(动)支持;保持:坚~|~久|~之以恒。(3)(动)主管;料理:~家|主~。(4)(动)对抗:相~不下。
禄读音:lù禄lù(1)(名)古代称官吏的俸给:俸~|高官厚~。(2)(Lù)姓。