xūn kǎo
xūn mù
xūn yù
xūn hāo
xūn xīn
xūn huǒ
xūn xián
xūn hè
xūn chí
xūn tiān
xūn zì
xūn gāo
xūn gōu
xūn xūn
xūn yù
xūn rǎn
xūn chán
xūn lú
xūn yì
xūn jiè
xūn fú
xūn xīn
xūn yóu
xūn zhuó
xūn lù
xūn tǔ
xūn chóng
xūn zhì
xūn rén
xūn jìn
xūn mù
xūn huō
xūn rán
xūn jué
xūn zhì
xūn tòu
xūn chì
xūn qiāng
xūn ěr
xūn zhēng
xūn zhì
xūn táo
xūn lǎo
xūn zhēng
xūn lóng
xūn xué
xūn záo
xūn fǔ
⒈ 匈奴的别名。
引《汉书·礼乐志》:“爰五止,显黄德,图匈虐, 熏鬻殛。”
颜师古注引应劭曰:“熏鬻,匈奴本号也。”
《文选·扬雄<长杨赋>》:“其后熏鬻作虐,东夷横畔。”
李善注引服虔曰:“熏鬻,尧时匈奴也。”
1. 气味或烟气接触物品,引申为长期接触的人或事物对品行、习惯的影响:熏染。熏陶。熏制。利欲熏心。
2. 火烟上出:熏蒸。
3. 气味刺激人:臭气熏人。
4. 暖和:熏风。
鬻读音:yù鬻yù(动)〈书〉卖:~歌|~画|~文|~文为生。