kuā kè
kuā qiào
kuā bái
kuā yì
kuā zì
kuā yào
kuā tè
kuā chěng
kuā zhòng
kuā qiào
kuā zhú
kuā qǐ
kuā měi
kuā wán
kuā dà
kuā róng
kuā shuō
kuā mù
kuā shì
kuā yáng
kuā lì
kuā xǔ
kuā dàn
kuā xuàn
kuā wū
kuā hǎo
kuā tuō
kuā jīn
kuā chǐ
kuā fù
kuā jìng
kuā yín
kuā màn
kuā biàn
kuā jiǎng
kuā hù
kuā cí
kuā fú
kuā kǒu
kuā é
kuā jiāo
kuā xiàn
kuā shē
kuā ào
kuā mí
kuā shǎng
kuā jiǎng
kuā chēng
kuā zhà
kuā qiáng
kuā yù
kuā mò
kuā shì
kuā mài
kuā háo
kuā xiǎn
kuā jiàn
kuā zhāng
kuā tán
kuā dào
kuā yán
kuā shì
kuā xǔ
kuā zuǐ
kuā jiāo
kuā tàn
kuā yán
kuā shì
kuā ào
kuā xuàn
kuā yàn
kuā jiē
kuā gōng
kuā guān
kuā xīn
kuā tán
kuā zàn
kuā zhà
kuā shàng
kuā pí
kuā rén
kuā qí
kuā màn
kuā kuáng
kuā kuò
kuā yòu
kuā màn
kuā fá
kuā chà
kuā jiǎng
kuā duó
kuā lùn
kuā fū
kuā shì
⒈ 夸耀卖弄。
引宋苏舜钦《应制科上省使叶道卿书》:“然奔騖夸鬻,扇动流俗,苟窃虚名以自耀高位者,或私其所与,朋比自植,肆然揽爵赏之柄,此又所以为失也。”
1. 说大话,自吹:夸口。夸张。夸耀。夸嘴(夸口)。浮夸。夸夸其谈。
2. 用话奖励,赞扬:夸赞。夸许。
3. 奢侈:“贵而不为夸”。
鬻读音:yù鬻yù(动)〈书〉卖:~歌|~画|~文|~文为生。