huò kuǎn
huò cāng
huò zhàn
huò liào
huò jià
huò sè
huò fáng
huò qī
huò chǎng
huò shēng
huò yàng
huò pǐn
huò zhí
huò zhōu
huò zhǔ
huò dí
huò yùn
huò qiú
huò jū
huò sǔn
huò mǎi
huò fàn
huò jià
huò qián
huò mǎ
huò gòng
huò jiāo
huò dān
huò lù
huò wèi
huò zhí
huò yì
huò wù
huò fǎ
huò quán
huò bó
huò běn
huò jī
huò náng
huò bèi
huò jiàn
huò zhàng
huò kè
huò yí
huò tī
huò ér
huò zāng
huò shì
huò bǎo
huò cái
huò shì
huò qiú
huò nóng
huò lì
huò dān
huò láng
huò zī
huò péng
huò jiē
huò jí
huò diàn
huò zhì
huò bāo
huò chǎn
huò chà
huò tān
huò bì
huò huì
huò běn
huò rén
huò dǐ
huò dú
huò mài
huò lún
huò qì
huò guì
huò tóu
huò bù
huò piào
huò lì
huò bǔ
huò jī
huò yù
huò zī
huò shī
huò qǔ
huò chē
huò cái
huò bó
huò chuán
huò yù
huò cāng
huò chǎn
huò jiǎ
⒈ 出售货物。
引《南史·文学传·刘勰》:“勰撰《文心雕龙》五十篇…… 勰欲取定於沉约,无由自达,乃负书候约於车前,状若货鬻者。”
⒉ 指出售。
引唐段安节《乐府杂录·康老子》:“遇一老嫗,持旧锦褥货鬻,乃以半千获之。”
《太平广记》卷三七二引唐谷神子《博异志·张不疑》:“偶获婢僕等三数十人,自浙右已歷南荆,货鬻殆尽。”
金王若虚《哀雁词》:“捕者伊何?贪于货鬻;用者伊何?悦乎口腹。”
货huò(1)(名)货币;钱:通~。(2)(名)货物;商品:百~|订~|销~|~真价实。(3)(名)指人(骂人的话):笨~|烂~。(4)(动)出卖:~卖。
鬻读音:yù鬻yù(动)〈书〉卖:~歌|~画|~文|~文为生。