máo jīng
máo cí
máo lú
máo kēng
máo wū
máo rú
máo zū
máo jiān
máo shān
máo zhāi
máo yíng
máo mǐ
máo ce
máo sōu
máo chuán
máo táng
máo sè
máo diàn
máo ān
máo cǎo
máo lóng
máo bǔ
máo péng
máo shè
máo tǔ
máo xuān
máo liáo
máo jiāo
máo jiāo
máo diàn
máo yán
máo sī
máo lǐng
máo fù
máo táo
máo suō
máo jūn
máo mén
máo jué
máo chái
máo zhú
máo shè
máo shān
máo fēi
máo chǎng
máo dòng
máo chī
máo pú
máo fáng
máo ān
máo tái
guì dòng
xuán dòng
jī dòng
huà dòng
gāo dòng
méi dòng
chōng dòng
wén dòng
fú dòng
chuán dòng
qǐ dòng
máo dòng
céng dòng
lóng dòng
fù dòng
hóng dòng
sōng dòng
méng dòng
liáng dòng
gū dòng
yíng dòng
bāng dòng
shēng dòng
gān dòng
yún dòng
lián dòng
cuī dòng
zǎi dòng
fēi dòng
qián dòng
zhù dòng
⒈ 亦作“茆栋”。茅屋。
引南朝梁沉约《宿东园》诗:“茅栋啸愁鴟,平冈走寒兔。”
唐杜甫《王十五司马弟出郭相访遗营草堂资》诗:“忧我营茅栋,携钱过野桥。”
宋孙觌《春事》诗:“茆栋依林出,松扉傍水斜。”
宋刘克庄《贺新郎·蒙恩主崇禧再用前韵》词:“服兰佩,结茅栋。”
茅máo(1)(名)即白茅;草本植物;花穗上密生白毛;根茎可以吃;也可入药;叶子可以编蓑衣。(2)(Máo)姓。
栋读音:dòng栋dòng(1)(名)正梁。(2)(量)一~房子。