máo jiāo
máo jué
máo sè
máo jūn
máo shān
máo dòng
máo jīng
máo shè
máo tǔ
máo diàn
máo ce
máo tái
máo jiān
máo chī
máo pú
máo cí
máo ān
máo bǔ
máo zhú
máo ān
máo zhāi
máo jiāo
máo lǐng
máo yán
máo chǎng
máo lú
máo kēng
máo zū
máo shān
máo liáo
máo wū
máo chuán
máo xuān
máo suō
máo cǎo
máo táng
máo lóng
máo yíng
máo fēi
máo shè
máo diàn
máo sōu
máo fù
máo chái
máo mén
máo péng
máo fáng
máo sī
máo mǐ
máo rú
máo táo
chí lóng
yú lóng
chéng lóng
hàn lóng
hǎi lóng
zhuō lóng
lǎo lóng
yīn lóng
jiāo lóng
shí lóng
guò lóng
xiàng lóng
tuó lóng
léi lóng
yún lóng
sān lóng
pān lóng
xiǎo lóng
jīn lóng
bā lóng
gōng lóng
dú lóng
dì lóng
shāng lóng
cháng lóng
fú lóng
wū lóng
gàn lóng
yì lóng
qí lóng
ā lóng
tú lóng
chuō lóng
miù lóng
ná lóng
huǒ lóng
shēng lóng
shòu lóng
yuè lóng
ní lóng
jiàn lóng
jià lóng
shé lóng
chī lóng
péng lóng
jiǎo lóng
jīng lóng
huái lóng
lí lóng
jù lóng
fēi lóng
gōu lóng
shuì lóng
shèn lóng
zī lóng
yuán lóng
bí lóng
lāo lóng
shān lóng
shuāng lóng
kǒng lóng
bái lóng
dēng lóng
bó lóng
yù lóng
jiàng lóng
fú lóng
jué lóng
mí lóng
zhū lóng
lái lóng
lǎn lóng
zhōng lóng
jiāo lóng
liù lóng
huàn lóng
xiá lóng
zhuó lóng
tóu lóng
méi lóng
hé lóng
liǎng lóng
jiǔ lóng
máo lóng
chī lóng
shuǎ lóng
mǎ lóng
yù lóng
pá lóng
èr lóng
shí lóng
pán lóng
qián lóng
gǔn lóng
luán lóng
fēn lóng
shén lóng
cì lóng
jiāo lóng
chē lóng
xuān lóng
jiǎ lóng
gǔ lóng
yī lóng
nuò lóng
rén lóng
niè lóng
hēi lóng
hài lóng
kūn lóng
hóng lóng
wèi lóng
zhēng lóng
shuǐ lóng
zhé lóng
cāng lóng
bō lóng
cóng lóng
bān lóng
xún lóng
zhú lóng
huái lóng
yán lóng
tǔ lóng
qīng lóng
chéng lóng
bō lóng
tiān lóng
qún lóng
huáng lóng
guī lóng
qǐ lóng
tóng lóng
hé lóng
jiǔ lóng
wǔ lóng
zhōng lóng
cāng lóng
ní lóng
guāi lóng
féng lóng
wò lóng
qián lóng
diāo lóng
shā lóng
zhēn lóng
téng lóng
nào lóng
bān lóng
zǔ lóng
yóu lóng
bān lóng
huà lóng
guà lóng
jū lóng
jǐng lóng
mù lóng
bì lóng
yīng lóng
cuì lóng
kū lóng
tuò lóng
fēi lóng
tuán lóng
rán lóng
qiú lóng
pán lóng
záo lóng
yǔ lóng
kuí lóng
chì lóng
kàng lóng
⒈ 相传仙人所骑的神物。 汉刘向《列仙传·呼子先》:“呼子先者, 汉中关下卜师也,老寿百餘岁。临去,呼酒家老嫗曰:‘急装,当与嫗共应中陵王。’夜有仙人持二茅狗来至,呼子先。
引子先持一与酒家嫗,得而骑之。乃龙也,上华阴山。”
唐李白《西岳云台歌送丹丘子》:“玉浆儻惠故人饮,骑二茅龙上天飞。”
明梅鼎祚《玉合记·闺晤》:“香尘昔惯践轻躯,弄笛曾经伴緑珠。飞天早借茅龙驭。”
清沉用济《望西岳》诗:“欲跨茅龙问酒母,芝田堪种乏仙才。”
茅máo(1)(名)即白茅;草本植物;花穗上密生白毛;根茎可以吃;也可入药;叶子可以编蓑衣。(2)(Máo)姓。
龙读音:lóng龙lóng(1)(名)我国古代传说中的神异动物;能兴云降雨。(2)(名)封建时代作为帝王的象征;也把龙字用在帝王使用的东西上。(3)(名)生物学上指古代一些巨大的爬行动物;如恐龙、翼手龙等。(4)(名)(Lónɡ)姓。