máo chuán
máo chái
máo liáo
máo zhú
máo xuān
máo ān
máo suō
máo ce
máo jīng
máo lóng
máo yíng
máo tǔ
máo tái
máo yán
máo lǐng
máo fù
máo mén
máo sōu
máo táo
máo chī
máo ān
máo jiān
máo bǔ
máo zhāi
máo pú
máo sī
máo shān
máo cí
máo péng
máo shè
máo wū
máo lú
máo shè
máo jūn
máo shān
máo mǐ
máo diàn
máo cǎo
máo sè
máo jiāo
máo jiāo
máo kēng
máo fēi
máo táng
máo rú
máo dòng
máo zū
máo jué
máo diàn
máo fáng
máo chǎng
tiān fù
dīng fù
héng fù
cái fù
qiū fù
qī fù
jiǔ fù
cǎo fù
shàn fù
jiān fù
bié fù
chē fù
zhèng fù
bì fù
yáo fù
dà fù
yú fù
zhì fù
shì fù
kè fù
zé fù
guó fù
zá fù
kǒu fù
fú fù
lùn fù
qīng fù
chōng fù
chēng fù
chǔ fù
dá fù
é fù
jūn fù
gòng fù
guān fù
bō fù
chūn fù
tián fù
biān fù
xiāng fù
cóng fù
shī fù
bāng fù
shuì fù
jūn fù
cáo fù
xiǎo fù
máo fù
zū fù
cháng fù
shǔ fù
qiū fù
děng fù
bū fù
mǎi fù
bǎi fù
shī fù
yáo fù
sāo fù
gòng fù
xī fù
gōng fù
bǐng fù
bào fù
xiū fù
cái fù
zhǐ fù
zhòng fù
kè fù
cí fù
zī fù
sān fù
jǐng fù
hàn fù
jiǎ fù
péng fù
juān fù
jiǔ fù
rǒng fù
gé fù
pián fù
dú fù
fēng fù
xiū fù
xiàn fù
yú fù
wáng fù
cí fù
miǎn fù
bì fù
guān fù
nóng fù
bǐng fù
yì fù
rǒng fù
chá fù
jí fù
zhēng fù
sù fù
pái fù
píng fù
shū fù
jī fù
xiè fù
fēng fù
diào fù
mài fù
suàn fù
gèng fù
yáo fù
gǔ fù
què fù
⒈ 指封土及其赋敛。参见“茅土”。
引《北史·裴叔业等传论》:“举地而来,功诚两茂,其以大启茅赋,兼列旄旟,固其宜矣。”
《陈书·高祖纪下》:“茅赋所加,宜遵旧典。”
《陈书·周敷传》:“可存其茅赋,量所賻卹,还葬京邑。”
茅máo(1)(名)即白茅;草本植物;花穗上密生白毛;根茎可以吃;也可入药;叶子可以编蓑衣。(2)(Máo)姓。
赋读音:fù赋fù(1)(动)(上对下)交给:~予。(2)(名)旧指田地税:田~|~税。(3)(名)我国古代文体;盛行于汉魏六朝;是韵文和散文的综合体。(4)(动)做(诗、词):~诗一首。