shí xìng
chuàng xīng
gòu xìng
gū xìng
sǎo xìng
gǔ xìng
bǐ xīng
sù xìng
chéng xìng
màn xìng
dēng xīng
fēng xīng
lóng xīng
chén xìng
qǐn xīng
shī xìng
kāi xīng
yú xìng
chù xìng
fā xìng
dài xīng
fèn xīng
fèi xīng
zuò xīng
liè xìng
wèi xīng
jì xìng
fèn xīng
shàn xīng
xiāo xīng
wàng xīng
dà xīng
bù xīng
yì xìng
yín xīng
bài xīng
chāng xīng
nà xīng
dié xīng
suí xīng
fán xìng
hào xīng
qiū xìng
dǔ xīng
huān xīng
fū xīng
jūn xìng
méi xīng
bó xīng
chá xīng
jiǔ xìng
zhèn xīng
zàn xīng
shào xīng
gāo xìng
lóng xīng
qíng xìng
yóu xìng
suǒ xīng
fěng xīng
fù xīng
tán xìng
jué xīng
jí xìng
háo xìng
jì xīng
juě xīng
hān xīng
gēng xīng
huáng xīng
dǐng xīng
jìn xīng
jìn xìng
wán xìng
wú xìng
bá xīng
chéng xīng
qù xīng
bīn xīng
fán xīng
fèn xīng
fá xìng
chěng xīng
gǎn xìng
xǐ xing
bèi xìng
yù xìng
cháng xīng
qiǎn xìng
péng xīng
bài xìng
huà xìng
bǐ xīng
zhōng xīng
yī xīng
dì xīng
dàn xīng
zhǒng xīng
shǐ xīng
kuáng xīng
yǎn xìng
zhào xīng
guī xìng
guān xìng
xīn xīng
chèn xīng
qīng xìng
chūn xìng
jì xìng
bāng xīng
yì xìng
zhòu xīng
jiā xīng
yǎ xìng
jí xīng
jī xīng
wèi xīng
⒈ 崛起,兴起。
引唐李贻孙《<欧阳行周文集>序》:“建中、贞元时,文词崛兴,遂大振耀。”
《新唐书·李勉传》:“时武臣崛兴,无法度。”
宋秦观《李状元墓志铭》:“君以诸生崛兴,名动海内,其视碌碌无闻而殁者,亦可以无憾。”
《四库全书总目·别集二四·东江家藏集》:“当时何李崛兴,文体将变。”
⒉ 耸立。
引宋曾巩《广德军重修鼓角楼记》:“崇墉崛兴,復宇相瞰;壮不及僭,丽不及奢。”
崛jué(动)(山峰等)突起:~起。
兴读音:xīng,xìng[ xīng ]1. 举办,发动:兴办。兴工。兴学。兴建。兴叹(发出感叹声,如“望洋兴叹”)。百废待兴。
2. 起来:夙兴夜寐(早起晚睡)。
3. 旺盛:兴盛。兴旺。兴隆。兴衰。复兴。兴替(兴衰)。天下兴亡,匹夫有责。
4. 流行,盛行:时兴。新兴。
5. 准许:不兴胡闹。
6. 或许:兴许。
7. 姓。