xuē nüè
xuē jià
xuē suì
xuē chán
xuē fān
xuē fà
xuē bǔ
xuē qīng
xuē kǒu
xuē bèi
xuē kè
xuē shū
xuē luò
xuē gǎi
xuē jué
xuē gé
xuē bì
xuē cháng
xuē mǒ
xuē jí
xuē chù
xuē dìng
xuē fèi
xuē píng
xuē quàn
xiāo bái
xuē jiē
xuē mò
xuē miè
xuē rán
xuē chú
xuē jù
xuē tóu
xuē duō
xuē miǎn
xuē cǎo
xuē shòu
xuē zhí
xuē dú
xuē jiǎn
xiāo bǐ
xuē zhì
xuē wáng
xuē jiān
xuē guā
xuē mèi
xuē bèi
xuē dāo
xuē bāo
xuē féng
xuē bó
xuē xuē
xuē duó
xuē chù
xuē ruò
xuē cōng
xuē chì
xuē gǎo
xiāo jì
xuē zhèng
xiāo qiē
yù dú
miù dú
bào dú
gōng dú
ràng dú
shū dú
zhá dú
lì dú
bǐ dú
hán dú
jūn dú
hàn dú
yuán dú
jìn dú
cè dú
xiàn dú
dié dú
chǐ dú
wén dú
chén dú
guǐ dú
yàn dú
qiè dú
jiān dú
chōng dú
mù dú
àn dú
ān dú
zòu dú
zhāng dú
lián dú
wǎng dú
bǐng dú
shì dú
qìng dú
jiàn dú
jù dú
xùn dú
lěi dú
bǔ dú
piān dú
sòng dú
gū dú
chì dú
liǎng dú
yí dú
hái dú
àn dú
liú dú
juàn dú
pàn dú
hàn dú
bǐng dú
sī dú
xuē dú
jiǎn dú
gān dú
bǎn dú
jiān dú
⒈ 古时削薄竹木成片,用以书写。有误则刮去重写,谓之“削牘”。后用以泛称书写、撰述。
引《汉书·游侠传·原涉》:“涉乃侧席而坐,削牘为疏,具记衣被棺木,下至饭含之物,分付诸客。”
宋陆游《与成都张阁学启》:“将携孥而就食,敢削牘以告行。”
清钮琇《觚賸·惠士陈言》:“敢削牘以陈辞,谨伏辕而待命。”
康有为《屠梅君侍御谢官归索诗为别敬赋》诗之二:“削牘数千言,痛切涕泗流。”
古代书字于木简上,有误则以刀削去,故称为「削牍」。
1. 义同削(xiāo),用于一些复合词:削铁如泥。削足适履。
2. 减少;减弱:削减。削弱。
3. 除去:削职为民 。
4. 搜刮;掠取:剥削。
牍读音:dú牍dú(1)(名)古代写字用的木简。(2)(名)文件;书信。