bǐ tào
bǐ míng
bǐ wén
bǐ niè
bǐ xǐ
bǐ dào
bǐ zhuō
bǐ mào
bǐ jià
bǐ yì
bǐ jiàng
bǐ yǒu
bǐ shùn
bǐ dǎn
bǐ zhě
bǐ fá
bǐ duàn
bǐ gé
bǐ wù
bǐ lì
bǐ zhǐ
bǐ sī
bǐ qū
bǐ lùn
bǐ fēng
bǐ qiān
bǐ yán
bǐ shèng
bǐ tǒng
bǐ zhèng
bǐ shì
bǐ tǐ
bǐ dú
bǐ jīng
bǐ miào
bǐ xīn
bǐ qù
bǐ háo
bǐ yǔ
bǐ xuē
bǐ juàn
bǐ chuáng
bǐ tì
bǐ yuán
bǐ zhǒng
bǐ gǎn
bǐ zhěn
bǐ shé
bǐ zhì
bǐ chù
bǐ náng
bǐ hǔ
bǐ zhù
bǐ zhàn
bǐ zī
bǐ dá
bǐ huà
bǐ shuǐ
bǐ zhài
bǐ zhá
bǐ chǔ
bǐ gé
bǐ gēng
bǐ yuè
bǐ gōng
bǐ yīn
bǐ jù
bǐ lì
bǐ jiǎn
bǐ yuàn
bǐ lù
bǐ shèng
bǐ fēi
bǐ zān
bǐ cái
bǐ xìng
bǐ fèn
bǐ kuài
bǐ jiàn
bǐ zhàng
bǐ dāo
bǐ lù
bǐ zòu
bǐ shū
bǐ huā
bǐ xiá
bǐ jù
bǐ zhí
bǐ tà
bǐ jī
bǐ tóu
bǐ jì
bǐ suàn
bǐ shī
bǐ xuān
bǐ tǒng
bǐ jì
bǐ huà
bǐ cì
bǐ biàn
bǐ tiē
bǐ chuáng
bǐ jié
bǐ cái
bǐ mó
bǐ qián
bǐ cí
bǐ jiàn
bǐ xiān
bǐ xíng
bǐ jiàn
bǐ qíng
bǐ cǎi
bǐ jiān
bǐ lù
bǐ dǐ
bǐ lú
bǐ hé
bǐ huì
bǐ cǎi
bǐ yàn
bǐ dú
bǐ fǎ
bǐ yì
bǐ hàn
bǐ mò
bǐ dǒu
bǐ jù
bǐ zōng
bǐ tǐng
bǐ diào
bǐ rùn
bǐ zhàng
bǐ huò
bǐ gōng
bǐ guǎn
bǐ qiāng
bǐ rén
bǐ shòu
bǐ shí
bǐ jiǎo
bǐ qì
bǐ tán
bǐ sài
bǐ xuán
bǐ jì
bǐ shēng
bǐ tuó
bǐ zhū
bǐ hǎi
bǐ zhèn
bǐ xià
bǐ bǎo
bǐ lì
bǐ shù
bǐ gòng
bǐ xīn
bǐ xīng
bǐ suǐ
lián dú
qiè dú
chì dú
jiǎn dú
lì dú
xuē dú
hái dú
hàn dú
bǎn dú
ān dú
sòng dú
chén dú
liú dú
xùn dú
àn dú
jiān dú
yí dú
jūn dú
hàn dú
juàn dú
bǐng dú
zhá dú
wǎng dú
miù dú
bào dú
yuán dú
bǐ dú
wén dú
shì dú
chōng dú
cè dú
gōng dú
guǐ dú
jù dú
qìng dú
chǐ dú
zhāng dú
àn dú
gān dú
pàn dú
shū dú
ràng dú
zòu dú
hán dú
piān dú
jiàn dú
xiàn dú
bǔ dú
jiān dú
mù dú
dié dú
yàn dú
yù dú
jìn dú
gū dú
lěi dú
bǐng dú
liǎng dú
sī dú
⒈ 犹纸笔。泛指文具。
引《战国策·齐策六》:“君王后病且卒,诫建曰:‘羣臣之可用者某。’ 建曰:‘请书之。’ 君王后曰:‘善。’取笔牘受言。”
汉刘向《说苑·指武》:“王满生籍笔牘,书之曰:‘社稷且危,傅之於膺。’”
⒉ 犹文牍。
引汉王充《论衡·超奇》:“州郡有忧,能治章上奏,解理结烦,使州郡连事,有如唐子高、谷子云之吏,出身尽思,竭笔牘之力,烦忧适有不解者哉?”
清唐孙华《寿座主讲学仇先生二十六韵》:“请求无笔牘,著述有籤縢。”
笔bǐ(1)本义:(名)写字画图的用具:(名)写字画图的用具(2)(名)(写字、画画、作文的)笔法:伏~|败~。(3)(动)用笔写出:代~。(4)(名)笔画:“大”字有三~。(5)量词。ɑ)用于款项或跟款项有关的:一~钱|三~账。b)用于书画艺术:一~钱|三~账。b)用于书画艺术
牍读音:dú牍dú(1)(名)古代写字用的木简。(2)(名)文件;书信。