chǔ dìng
chǔ zāi
chǔ dǎo
chǔ qián
chǔ quàn
chǔ guān
chǔ ěr
chǔ tiáo
chǔ biàn
chǔ lìng
chǔ jūn
chǔ huò
chǔ zhǐ
chǔ fú
chǔ bì
chǔ nà
chǔ shēng
chǔ táo
chǔ hàn
chǔ huǒ
chǔ yǐng
chǔ lǐ
chǔ bó
chǔ mò
chǔ shí
chǔ yǒng
chǔ qiǎng
chǔ sù
chǔ quán
chǔ mò
chǔ yè
chǔ liàn
chǔ bèi
chǔ jī
chǔ yīng
chéng lǐ
nóng lǐ
chǔ lǐ
xiǎo lǐ
zhào lǐ
tuó lǐ
shāng lǐ
lǜ lǐ
sī lǐ
pō lǐ
piǎo lǐ
péng lǐ
jīn lǐ
bì lǐ
mài lǐ
gāo lǐ
yù lǐ
zào lǐ
hé lǐ
táo lǐ
zhū lǐ
jī lǐ
xià lǐ
shǔ lǐ
gāo lǐ
wēn lǐ
lǜ lǐ
niú lǐ
duǎn lǐ
shǐ lǐ
xíng lǐ
bì lǐ
qīng lǐ
sān lǐ
pān lǐ
lú lǐ
zuì lǐ
bò lǐ
què lǐ
sū lǐ
chì lǐ
guō lǐ
guā lǐ
huáng lǐ
jùn lǐ
yù lǐ
bào lǐ
wáng lǐ
ào lǐ
⒈ 鼠李的别名。
引明李时珍《本草纲目·木三·鼠李》:“鼠李方音亦作楮李,未详名义。可以染緑,故俗称皂李及乌巢。”
楮chǔ(1)(名)构树。 (2)(名)〈文〉纸的代称(古代用构树皮造纸)
李读音:lǐ李lǐ(1)(名)(~子)小乔木;果实球形;黄色或紫红色;是普通水果。(2)(名)(~子)这种植物的果实。(3)(名)(Lǐ)姓。