shǔ bù
shǔ hài
shǔ zhā
shǔ xué
shǔ fǎ
shǔ mǔ
shǔ yāo
shǔ gū
shǔ miáo
shǔ nián
shǔ lòu
shǔ mǎng
shǔ dùn
shǔ lǐ
shǔ pú
shǔ bèi
shǔ dǎn
shǔ là
shǔ yì
shǔ háo
shǔ rǎng
shǔ yá
shǔ què
shǔ shì
shǔ jì
shǔ zéi
shǔ bù
shǔ hǔ
shǔ qì
shǔ huáng
shǔ qiè
shǔ huò
shǔ hào
shǔ cuàn
shǔ biāo
shǔ xī
shǔ zǐ
shǔ dùn
shǔ jìng
shǔ dào
shǔ sī
shǔ dǐ
shǔ gān
shǔ yǎn
shǔ xiāng
shǔ shǐ
shǔ fù
shǔ wěi
shǔ mù
shǔ jiǔ
shǔ jì
shǔ qū
shǔ ěr
shǔ xī
shǔ lí
shǔ yù
shǔ rǔ
shǔ dòng
shǔ pǔ
shǔ chái
shǔ láng
shǔ tōu
shǔ nián
shǔ fú
shǔ dǎng
shǔ hài
shǔ jiāo
jīn lǐ
sān lǐ
ào lǐ
nóng lǐ
pō lǐ
xíng lǐ
shāng lǐ
chǔ lǐ
pān lǐ
bò lǐ
zuì lǐ
jī lǐ
qīng lǐ
mài lǐ
yù lǐ
shǐ lǐ
lǜ lǐ
zhū lǐ
xià lǐ
péng lǐ
yù lǐ
bì lǐ
gāo lǐ
bì lǐ
duǎn lǐ
táo lǐ
chéng lǐ
niú lǐ
piǎo lǐ
zhào lǐ
guō lǐ
zào lǐ
què lǐ
lú lǐ
sū lǐ
sī lǐ
jùn lǐ
tuó lǐ
hé lǐ
bào lǐ
xiǎo lǐ
gāo lǐ
wáng lǐ
wēn lǐ
guā lǐ
huáng lǐ
lǜ lǐ
shǔ lǐ
chì lǐ
⒈ 木名。落叶灌木或小乔木。叶对生,春季开黄绿色花。实大小如豆,紫黑色。种子油作润滑油,果肉入药,树皮和叶可提拷胶,树皮和果亦可作黄色染料,木材可制器具并可雕刻。
引《神农本草经》卷三:“鼠李主寒热瘰癧疮,生田野。”
南朝梁任昉《述异记》卷下:“杜陵有金李,李大者谓夏李,尤小者呼为鼠李。”
清李调元《囦园杂咏》之十七:“李乃仙之木,云何鼠李多。”
鼠shǔ(名)哺乳动物的一科;通称老鼠;有的地区叫耗子。
李读音:lǐ李lǐ(1)(名)(~子)小乔木;果实球形;黄色或紫红色;是普通水果。(2)(名)(~子)这种植物的果实。(3)(名)(Lǐ)姓。