wǎn shé
wǎn kuǎn
wǎn wěi
wǎn lèi
wǎn miào
wǎn féng
wǎn yǎn
wǎn yē
wǎn qì
wǎn shùn
wǎn màn
wǎn chán
wǎn jié
wǎn tān
wǎn xiāo
wǎn huáng
wǎn yǐn
wǎn chàng
wǎn liú
wǎn yán
wǎn cáng
wǎn hóng
wǎn luò
wǎn rán
wǎn pí
wǎn zú
wǎn rú
wǎn shǒu
wǎn qǔ
wǎn shàn
wǎn qiū
wǎn zhuǎn
wǎn ruò
wǎn nǎo
wǎn rù
wǎn dǔ
wǎn bǐ
wǎn dǎn
wǎn yán
wǎn wǎn
wǎn lì
wǎn chú
wǎn mǎ
wǎn cái
kè dǔ
jǐn dǔ
kùn dǔ
dī dǔ
lái dǔ
shèn dǔ
wēi dǔ
chóng dǔ
dūn dǔ
cí dǔ
jīng dǔ
lǐ dǔ
lùn dǔ
jí dǔ
mián dǔ
tiān dǔ
gōng dǔ
kěn dǔ
shěn dǔ
zhūn dǔ
gān dǔ
liáng dǔ
én dǔ
rén dǔ
nài dǔ
qíng dǔ
yān dǔ
chún dǔ
gǔ dǔ
kè dǔ
jìng dǔ
zhūn dǔ
dūn dǔ
wěi dǔ
zé dǔ
lóng dǔ
juàn dǔ
dìng dǔ
kuǎn dǔ
qián dǔ
mí dǔ
qín dǔ
chéng dǔ
chún dǔ
bìng dǔ
chún dǔ
dàn dǔ
wǎn dǔ
zhōng dǔ
⒈ 婉曲而诚挚。
引明王世贞《艺苑卮言》卷六:“李少卿《报苏属国书》,不必论其文及中有逗脱者,其傅合史传,纤毫毕备,贋作无疑。第其辞感慨悲壮,宛篤有致,故是六朝高手。”
明胡应麟《诗薮·古体上》:“繁钦《定情》,气骨稍弱陈思,而整赡都雅,宛篤有情。 《同声》之后,此作为最。”
⒉ 郁结。
引《史记·扁鹊仓公列传》:“病蟯得之於寒溼,寒溼气宛篤不发,化为虫。”
裴駰集解:“音鬱。”
1. 曲折:委宛。宛妙(声音婉转动听)。宛转(zhuǎn )(a.辗转;b.同“婉转”)。
2. 仿佛:宛然。宛如。宛若(仿佛,好像)。
3. 姓。
笃读音:dǔ笃dǔ(1)(形)忠实:~志。(2)(形)(病势)沉重:危~。