shǎn zhàn
shǎn dào
shǎn chàn
shǎn shī
shǎn ēn
shǎn shī
shǎn guāng
shǎn jué
shǎn yào
shǎn fàng
shǎn zuàn
shǎn duō
shǎn dòng
shǎn nǜ
shǎn shuò
shǎn hū
shǎn wù
shǎn guò
shǎn rán
shǎn yì
shǎn bì
shǎn shè
shǎn nà
shǎn yìng
shǎn yú
shǎn suō
shǎn pò
shǎn shū
shǎn zhuó
shǎn niàn
shǎn luò
shǎn kǎ
shǎn hóng
shǎn shū
shǎn shuò
shǎn zǒu
shǎn jī
shǎn diàn
shǎn duǒ
shǎn xiàn
shǎn cuò
shǎn shēn
shǎn xià
shǎn shì
shǎn mù
shǎn chuí
shǎn kāi
shǎn liàng
shǎn cuò
shǎn shí
shǎn shǎn
shǎn píng
shǎn tuì
shǎn huī
⒈ 亦作“闪错”。扭伤。
引《水浒传》第十八回:“黑影裡不见路径,失脚走下野田裡,滑倒了,闪挫了左腿。”
明李时珍《本草纲目·菜一·莳萝》:“闪挫腰痛,蒔萝作末,酒服二钱匕。”
《医宗金鉴·正骨心法要旨·内治杂证法》:“凡打扑闪错,或恼怒气滞血凝作痛,及元气素弱……俱宜用活血顺气之剂。”
闪shǎn(1)(动)闪避:~开|~在树后。(2)(动)(身体)猛然晃动:他脚下一滑;~了~;差点跌倒。(3)(动)因动作过猛;使一部分筋肉受伤而疼痛:~了腰。(4)(动)基本义:天空的电光;闪电:天空的电光;闪电(5)(动)突然出现:~念。(6)(动)闪耀:~金光。(7)(动)〈方〉甩下;丢下:劳动时间叫一声;不要把我~下。
挫读音:cuò挫cuò(1)(动)进行不顺利:~折。(2)(动)压下、降低:~敌人的锐气;长自己的威风。