dào zàng
dào xiāng
dào xí
dào xiè
dào mó
dào dǎng
dào diǎn
dào zhōng
dào lì
dào zāng
dào rú
dào jūn
dào fēng
dào mǎ
dào huán
dào bǐng
dào luàn
dào gēng
dào mù
dào xìng
dào míng
dào mài
dào hàn
dào bào
dào kè
dào méi
dào lüè
dào tiào
dào táo
dào chén
dào qú
dào shēng
dào fàn
dào jǐng
dào qiū
dào gēng
dào fěi
dào jiào
dào yú
dào qiè
dào gǒu
dào tiān
dào fā
dào tǎng
dào nòng
dào huàn
dào zhí
dào qǔ
dào quán
dào cuàn
dào kuà
dào shā
dào mù
dào zēng
dào yìn
dào bǎn
dào sāi
dào huǒ
dào qū
dào yù
dào cān
dào kū
dào fàn
dào liè
dào lǜ
dào sǒu
dào sī
dào ēn
dào kuā
dào zéi
dào jù
dào wèi
dào yí
dào jiá
dào jué
dào jīn
dào yù
dào xū
dào qū
dào jié
dào fēng
dào lù
dào piāo
dào líng
dào xué
dào cái
dào guǐ
dào kuí
dào zāng
dào zī
dào guó
dào huǒ
dào biān
dào àn
dào cháo
dào nì
dào tú
dào kòu
dào cuàn
dào tí
dào bīng
dào xīn
dào suǒ
dào shuài
dào cǎi
dào zōng
dào duān
dào tīng
dào wā
dào lí
dào dào
dào sǎo
dào shì
dào chāo
dào yán
dào zhà
dào jū
dào míng
dào zhù
dào jì
dào gēn
dào guǎi
dào mǎi
dào rǎng
dào rén
dào náng
dào shǒu
dào zhǔ
dào wū
dào cí
dào shuì
dào fǎ
dào jué
dào yuán
dào piàn
dào duó
dào chuán
dào yòng
dào sòng
dào quán
dào fá
dào xiá
dào jié
dào jù
⒈ 犹盗魁。指取富贵或名位不以其道者。参见“盗竽”。见“盗跨”。
引《老子》:“服文綵,带利剑,厌饮食,财货有餘,是谓盗夸,非道也哉!”
王弼注:“凡物不以其道得之,则皆邪也,邪则盗也;夸而不以其道得之,窃位也。故举非道,以明非道财皆盗夸也。”
魏源本义:“盗夸《韩非子》作‘盗竽’。案:古韵虞、麻通用,则‘竽’、‘夸’皆协韵。 《説文》‘竽’、‘夸’皆亏声。盖篆文‘于’作‘亏’,是以形近致误。”
高亨正诂:“‘夸’、‘竽’同声系,古通用。据韩説,盗竽犹今言盗魁也。竽以乐喻,魁以斗喻,其例正同。”
一说,强盗为服饰以夸于人。 河上公注:“百姓不足而君有餘者,是由劫盗以为服饰,持行夸人,不知身死家破、亲戚并随也。”
盗dào(1)(动)偷、偷窃:~取。(2)(名)抢劫财物的人:强~。
夸读音:kuā,kuà[ kuā ]1. 说大话,自吹:夸口。夸张。夸耀。夸嘴(夸口)。浮夸。夸夸其谈。
2. 用话奖励,赞扬:夸赞。夸许。
3. 奢侈:“贵而不为夸”。