dào wū
dào shì
dào jù
dào yòng
dào cháo
dào zhōng
dào jiào
dào lí
dào méi
dào náng
dào gēn
dào chāo
dào qǔ
dào sāi
dào àn
dào nì
dào guǐ
dào lù
dào tǎng
dào zéi
dào jū
dào yù
dào gǒu
dào shēng
dào piāo
dào shuài
dào cuàn
dào biān
dào chuán
dào fàn
dào tiào
dào zāng
dào jié
dào táo
dào huǒ
dào fēng
dào jì
dào dǎng
dào xīn
dào rú
dào jiá
dào xū
dào yán
dào qiè
dào sī
dào mǎi
dào xiá
dào fǎ
dào guǎi
dào quán
dào zhù
dào qū
dào fěi
dào qiū
dào líng
dào kòu
dào lüè
dào dào
dào zōng
dào suǒ
dào fá
dào bǐng
dào bīng
dào yí
dào tí
dào tīng
dào shā
dào míng
dào xìng
dào mó
dào zī
dào yú
dào rén
dào jué
dào zàng
dào mù
dào jǐng
dào kū
dào yìn
dào sòng
dào xí
dào kuā
dào cuàn
dào bào
dào yuán
dào gēng
dào tú
dào xiāng
dào wā
dào jué
dào xué
dào huǒ
dào cí
dào piàn
dào chén
dào mài
dào duān
dào kè
dào rǎng
dào guó
dào cǎi
dào sǎo
dào míng
dào yù
dào nòng
dào jūn
dào huán
dào sǒu
dào jīn
dào duó
dào jù
dào bǎn
dào kuí
dào zēng
dào lǜ
dào gēng
dào shuì
dào fēng
dào cái
dào ēn
dào zhà
dào wèi
dào hàn
dào qū
dào mǎ
dào diǎn
dào fàn
dào liè
dào shǒu
dào huàn
dào lì
dào kuà
dào mù
dào tiān
dào zhǔ
dào zhí
dào luàn
dào qú
dào zāng
dào xiè
dào fā
dào jié
dào quán
dào cān
guǐ zhà
qiǎo zhà
xióng zhà
jū zhà
shì zhà
jiàn zhà
jiāo zhà
zào zhà
qíng zhà
xiǎn zhà
hè zhà
lán zhà
é zhà
zǎng zhà
yì zhà
huǎng zhà
kuāng zhà
nì zhà
jiàn zhà
biàn zhà
jiān zhà
kē zhà
xià zhà
jiǎo zhà
dàn zhà
cāi zhà
kuáng zhà
wěi zhà
kē zhà
jiǔ zhà
chǎn zhà
xū zhà
dào zhà
dǎ zhà
lè zhà
sì zhà
tài zhà
qiāo zhà
zhā zhà
móu zhà
suō zhà
jú zhà
suǒ zhà
huái zhà
piàn zhà
bào zhà
hòng zhà
cuó zhà
jiǎo zhà
jiāo zhà
bǐ zhà
xiǎn zhà
màn zhà
biàn zhà
tān zhà
quán zhà
kuā zhà
diāo zhà
qīng zhà
qī zhà
jué zhà
jī zhà
⒈ 盗窃诈骗。
引《唐律疏议·名例五·盗诈取人财物》:“诸盗诈取人财物,而於财主首露者,与经官司自首同。”
长孙无忌等疏议:“盗谓强盗、窃盗,诈谓诈欺。”
《宋史·刑法志一》:“谋杀盗诈,有所规求避免而犯者,不减。”
《元史·仁宗纪一》:“罢诸王断事官,其蒙古人犯盗诈者,命所隶千户鞠问。”
盗dào(1)(动)偷、偷窃:~取。(2)(名)抢劫财物的人:强~。
诈读音:zhà诈zhà(1)(动)欺骗:~骗。(2)(动)假装:~降|~死。(3)(动)用假话试探;使对方吐露真情:你不要拿话~我。