dàn jiū
dàn qǔ
dàn chù
dàn jué
dàn huáng
dàn mù
dàn dǐ
dàn qí
dàn jū
dàn lù
dàn pāi
tán bō
dàn jiā
dàn jǔ
dàn duàn
dàn shé
dàn mò
dàn zhèng
tán sī
dàn háo
dàn dǐ
tán zòu
dàn wán
dàn tóu
dàn bāo
dàn zuò
dàn zǐ
dàn piàn
dàn chún
dàn zhì
dàn cuó
dàn bāo
dàn ké
dàn jiū
tán hé
dàn suàn
dàn jiàn
dàn pēng
dàn guān
dàn sù
dàn niè
dàn bīng
dàn gē
dàn shí
dàn duì
dàn yào
tán yā
tán huā
tán xìng
tán jiū
tán lì
dàn suí
dàn kēng
dàn wǎng
dàn jié
dàn chún
dàn jīn
dàn jī
dàn zé
dàn qí
dàn cān
dàn zhāng
dàn gōng
tán chàng
dàn bó
dàn zhǐ
dàn zǒu
dàn jī
tán lèi
dàn dào
dàn jìn
dàn gǔ
tán shè
dàn hén
dàn shì
tán cí
tán huáng
dàn lùn
tán jiá
dàn xián
dàn pán
tàn wán
ròu wán
gǔ wán
léi wán
dàn wán
ní wán
zǒu wán
fēi wán
jīn wán
gāo wán
tóng wán
yáo wán
dú wán
dú wán
zhū wán
chuāi wán
qiǎo wán
láo wán
sōng wán
là wán
fèn wán
máo wán
dú wán
bì wán
jú wán
zhì wán
hēi wán
huáng wán
xiù wán
qí wán
jī wán
fàn wán
tuán wán
zhuǎn wán
liú wán
mì wán
chuí wán
yào wán
qiān wán
hóng wán
bó wán
nòng wán
lèi wán
dú wán
xióng wán
méi wán
qiāng wán
mò wán
pāo wán
huò wán
chì wán
wū wán
弹丸dàn wán
1. 步枪、滑膛枪或手枪发射的圆柱形弹。
英bullet;2. 打弹弓用的铁或.泥制的丸。
⒈ 供弹弓发射用的泥丸、石丸、铁丸、。也指子弹弹头。
引《韩诗外传》卷十:“黄雀方欲食螳螂,不知童挟弹丸在下,迎而欲弹之。”
宋文莹《湘山野录》卷上:“明珠自有千金价,肯与游人作弹丸。”
《水浒传》第五四回:“李逵接过瓜锤,如弄弹丸一般。”
《中国歌谣资料·军中歌》:“弹丸激雨刀旋风,血溅征衣红。”
⒉ 形状、大小如弹丸之物。
引宋欧阳修《归田录》卷一:“天寿院风药黑神丸,常人所服不过一弹丸,公常以五七两为一大剂,夹以胡饼而顿食之。”
⒊ 喻指圆转流畅的诗文。
引语出《南史·王筠传》:“谢朓常见语云,‘好诗圆美流转如弹丸。’”
宋陆游《答郑虞任检法见赠》诗:“文章要须到屈宋,万仞青霄下鸞凤。区区圆美非絶伦,弹丸之评方娱人。”
⒋ 比喻地方狭小。
引《战国策·赵策三》:“诚知秦力之不至,此弹丸之地犹不予也。”
《新唐书·高适传》:“奈何以弹丸地困全蜀太平之人哉!”
清顾炎武《昌黎》诗:“弹丸餘小邑,固守作东藩。”
郁达夫《出奔》:“虽只弹丸似的一区小市,但从军事上、政治上说来,在一九二七年的前后,要取浙江,这兰溪县倒也是钱塘江上游不得不先夺取的第一军事要港。”
⒌ 发射弹丸。用以喻轻易、随便。
引汉桓宽《盐铁论·盐铁取下》:“昔商鞅之任秦也,刑人若刈菅芳,用师若弹丸。”
弹弓发射所用的实心球体。也作「弹珠」。
1. 可以用力发射出去的小丸;装有爆炸物可以击毁人、物的武器:弹丸。子弹。弹雨。枪弹。氢弹。导弹。手榴弹。原子弹。
2. 古代指以竹为弦的弓:“左挟弹,右摄丸”。
丸读音:wán丸wán(1)(名)(~儿)球形的小东西。(2)(名)丸药;制成丸儿的药。(3)(量)用于丸药:几~药。