jī wù
cè wù
qì wù
biàn wù
cān wù
zhuī wù
dòng wù
mò wù
gǎn wù
dà wù
cōng wù
sù wù
gǎi wù
lǎng wù
diǎn wù
chè wù
jié wù
xīng wù
fā wù
huǎng wù
jìng wù
mí wù
jǐng wù
lǐng wù
xuán wù
jiàn wù
fú wù
jué wù
huǐ wù
yǐng wù
huì wù
shuǎng wù
jié wù
qǐ wù
biāo wù
quān wù
jiàn wù
qiǎn wù
bù wù
xǐng wù
tǐ wù
jiào wù
tōng wù
chǎn wù
jiě wù
biàn wù
huō wù
jiǎng wù
huì wù
kāi wù
gāo wù
chāo wù
zhèng wù
jùn wù
wǎn wù
shè wù
biàn wù
guī wù
dùn wù
dú wù
míng wù
shén wù
cái wù
jī wù
mǐn wù
chè wù
jǐng wù
chù wù
míng wù
miào wù
jǐ wù
qiáng wù
dòng wù
xiǎo wù
xǐng wù
sī wù
hAo86.颖悟yǐngwù
(1) 古∶聪慧过人;极其聪明的(多指少年)
例不意先生如此青年,竟有这等颖悟。——《镜花缘》英intelligent;clever; bright⒈ 亦作“頴悟”。聪明;理解力强。
引《晋书·王戎传》:“戎幼而颖悟,神彩秀彻。”
明徐渭《陈山人墓表》:“山人生而頴悟絶羣,年十餘,已知好古。”
清蒲松龄《聊斋志异·小谢》:“因教之读,颖悟非常。指示一过,无再问者。”
徐迟《牡丹》:“她那时十五岁,人长得美,天赋颖悟,学会了老牡丹出场时的那种高度凝聚的技巧。”
聪明过人。
颖yǐng(名)某些禾本科植物子实的带芒的外壳:~果。②(形)东西末端的尖锐部分:短~羊毫(笔)。③(形)聪明:~果。②(形)东西末端的尖锐部分
悟读音:wù悟wù(动)理解;明白;了解;领会;觉醒:~出|~到。