cōng le
cōng tīng
cōng xū
cōng lǎng
cōng chá
cōng míng
cōng yǐng
cōng jùn
cōng ruì
cōng ruì
cōng jiàn
cōng jì
cōng dá
cōng zhé
cōng mǐn
cōng shí
cōng wù
cōng lìng
cōng xiá
cōng biàn
cōng ěr
cōng mín
cōng móu
cōng jǐng
cōng huì
cōng huì
cōng liàng
cōng kè
cōng jùn
cōng zhì
cōng jiě
cōng lì
jué wù
jiào wù
lǐng wù
dùn wù
diǎn wù
qiǎn wù
huì wù
xǐng wù
qǐ wù
míng wù
mǐn wù
biāo wù
dà wù
chè wù
biàn wù
fú wù
shè wù
kāi wù
jié wù
jùn wù
jiàn wù
xīng wù
quān wù
sù wù
dòng wù
guī wù
cái wù
jiǎng wù
huō wù
cè wù
xiǎo wù
shén wù
cān wù
lǎng wù
jǐ wù
chè wù
zhèng wù
xǐng wù
biàn wù
jǐng wù
chāo wù
biàn wù
jié wù
huǎng wù
wǎn wù
qì wù
fā wù
jiě wù
huì wù
zhuī wù
chǎn wù
tǐ wù
gǎn wù
tōng wù
huǐ wù
xuán wù
shuǎng wù
chù wù
jìng wù
mí wù
dòng wù
miào wù
jǐng wù
yǐng wù
jī wù
cōng wù
qiáng wù
bù wù
míng wù
sī wù
dú wù
gāo wù
mò wù
jiàn wù
jī wù
gǎi wù
⒈ 聪明颖悟。
引《周书·儒林传·沉重》:“性聪悟,有异常童。”
《旧唐书·郑畋传》:“﹝郑亚﹞聪悟絶伦,文章秀发。”
宋王禹偁《鞠君墓碣铭》:“幼聪悟,善属文。”
明陈继儒《珍珠船》卷一:“陈摶隐华山,幼时戏淐水,一青衣媪抱置怀中乳之曰:‘令女更无嗜欲,聪悟过人。’”
清王士禛《池北偶谈·谈艺三·啸》:“﹝王与盛﹞美如冠玉,性聪悟,诗文伎艺寓目即工。”