lǎng gé
lǎng dú
lǎng xiù
lǎng xīng
lǎng shēng
lǎng dú
lǎng xīn
lǎng yín
lǎng jùn
lǎng dàn
lǎng jùn
lǎng yù
lǎng ōu
lǎng chàng
lǎng shuǎng
lǎng kàng
lǎng sòng
lǎng diào
lǎng yú
lǎng bá
lǎng jié
lǎng liàn
lǎng zhào
lǎng yè
lǎng xù
lǎng shàn
lǎng shēng
lǎng dí
lǎng bái
lǎng gè
lǎng qín
lǎng fěng
lǎng xiào
lǎng jùn
lǎng rùn
lǎng chè
lǎng mù
lǎng wù
lǎng huàng
lǎng jì
lǎng kè
lǎng ào
lǎng lǎng
lǎng pǔ
lǎng shí
lǎng chè
lǎng jìng
lǎng pò
lǎng jiē
lǎng zhú
lǎng mì
lǎng kàng
lǎng dàn
lǎng dá
lǎng xī
lǎng bào
lǎng qīng
lǎng yàn
lǎng jiàn
lǎng yuè
lǎng lì
lǎng huō
lǎng yǒng
lǎng yí
lǎng rì
lǎng yào
lǎng jié
lǎng yào
lǎng mài
lǎng liè
lǎng míng
lǎng wù
lǎng yì
lǎng chàng
lǎng jīn
lǎng yán
lǎng jìng
lǎng rán
lǎng yùn
huì wù
gǎn wù
sù wù
xuán wù
lǎng wù
gǎi wù
míng wù
cān wù
jǐng wù
miào wù
jué wù
mí wù
tǐ wù
biāo wù
qiǎn wù
mǐn wù
zhèng wù
yǐng wù
biàn wù
chǎn wù
jǐ wù
míng wù
jiàn wù
mò wù
shén wù
zhuī wù
lǐng wù
xǐng wù
tōng wù
xiǎo wù
bù wù
chāo wù
qǐ wù
shuǎng wù
cái wù
cè wù
qiáng wù
gāo wù
qì wù
fā wù
biàn wù
chè wù
cōng wù
xǐng wù
jiàn wù
dùn wù
jǐng wù
jié wù
kāi wù
biàn wù
dú wù
jié wù
wǎn wù
dòng wù
jiǎng wù
huǎng wù
xīng wù
diǎn wù
chè wù
guī wù
chù wù
quān wù
jìng wù
jī wù
fú wù
dà wù
jiě wù
huì wù
jùn wù
dòng wù
jiào wù
huǐ wù
huō wù
sī wù
jī wù
shè wù
亦作“朗寤”。
⒈ 亦作“朗寤”。颖悟;敏悟。
引《晋书·温羡传》:“羡少以朗寤见称, 齐王攸辟为掾,迁尚书郎。”
北齐颜之推《颜氏家训·省事》:“近世有两人,朗悟士也。”
《太平广记》卷二七八引唐薛用弱《集异记·高元裕》:“何阴隲之显晦微婉,及期而朗悟如此哉!”
明李东阳《明故封承德郎户部主事许公墓志铭》:“自是资性朗悟,日诵数百言。”
天资聪敏。
朗lǎng(1)本义:明朗。(形)光线充足;明亮:明朗。(形)光线充足;明亮(2)本义:明朗。(形)声音清晰响亮:明朗。(形)声音清晰响亮
悟读音:wù悟wù(动)理解;明白;了解;领会;觉醒:~出|~到。