wū guǐ
wū zāi
wū huǐ
wū zèn
wū niē
wū wǎng
wū cí
wū hē
wū wěi
wū bì
wū móu
wū pān
wū lài
wū xián
wū dàn
wū néng
wū fú
wū shàn
wū shì
wū xíng
wū qīn
wū jǐ
wū shàn
wū jié
wū ná
wū wǎng
wū miè
wū màn
wū chán
wū màn
wū rǎn
wū shì
wū dài
wū fú
wū gòu
wū diàn
wū mín
wū wū
wū bàng
wū cí
wū jiǎo
wū niē
wū miè
wū guài
wū zuì
wū shàng
wū lù
wū dǐ
wū rǔ
wū qī
wū yú
wū bèi
wū dǎi
wū miù
wū miè
wū wàng
wū zhèng
wū hài
wū mào
wū kòng
wū huì
wū zhēng
wū yàn
wū gào
wū huò
wū shuō
wū qíng
wū gòu
wū lán
wū kèn
wū kuā
wū wū
wū xiàn
wū chǎn
wū bān
wū hé
wū wǎng
wù wǎng
jū wǎng
chàng wǎng
yú wǎng
hūn wǎng
zhū wǎng
kuáng wǎng
qīn wǎng
huāng wǎng
jìn wǎng
lí wǎng
shè wǎng
qī wǎng
wāng wǎng
zhì wǎng
chǎng wǎng
chàng wǎng
mí wǎng
dùn wǎng
luó wǎng
chǎng wǎng
jié wǎng
fú wǎng
gōng wǎng
yíng wǎng
wū wǎng
jì wǎng
dàn wǎng
jiān wǎng
⒈ 亦作“诬誷”。
⒉ 欺骗。 《汉书·王莽传上》:“有丹书著石,文曰‘告安汉公莽为皇帝’。符命之説,自此始矣。
引莽使羣公以白太后,太后曰:‘此诬罔天下,不可施行。’”
五代王定保《唐摭言·四凶》:“翌日,敕以磻叟诬罔上听,訐斥大臣,除名为民,流爱州。”
清陈天华《中国革命史论·绪论》:“一篇之中,必详叙其致乱之原,当时革命之实迹,及革命后之影嚮,务録其实,不敢诬罔。”
⒊ 诬陷毁谤。
引《后汉书·马援传》:“海内不知其过,众庶未闻其毁,卒遇三夫之言,横被诬罔之谗,家属杜门,葬不归墓。”
《晋书·郤詵传》:“争竞则朋党,朋党则诬誷,诬誷则臧否失实,真伪相冒。”
清和邦额《夜谭随录·棘闱志异》:“先生读书人,且南方名士,希图我家数十两银耶?此必汝将去自救燃眉,卒乃诬罔好人。”
毁谤冤枉。
如:「不可存心诬罔他人。」