wū màn
wū hài
wū guài
wū zuì
wū bèi
wū bì
wū jiǎo
wū zāi
wū jǐ
wū dàn
wū hé
wū dǐ
wū shàn
wū shuō
wū wàng
wū shàng
wū wǎng
wū huì
wū niē
wū lài
wū diàn
wū wǎng
wū gòu
wū kòng
wū niē
wū hē
wū wěi
wū kèn
wū huǐ
wū jié
wū miè
wū guǐ
wū fú
wū shàn
wū miè
wū lù
wū chán
wū xíng
wū shì
wū bàng
wū qī
wū dài
wū mào
wū yú
wū fú
wū gào
wū ná
wū xiàn
wū zèn
wū lán
wū huò
wū chǎn
wū qíng
wū qīn
wū miè
wū rǔ
wū miù
wū màn
wū wǎng
wū bān
wū pān
wū zhèng
wū shì
wū cí
wū rǎn
wū cí
wū mín
wū wū
wū wū
wū gòu
wū zhēng
wū yàn
wū néng
wū dǎi
wū xián
wū móu
wū kuā
gǒu wàng
miù wàng
yōng wàng
chī wàng
huò wàng
jiāo wàng
shū wàng
zhán wàng
zhān wàng
gǔ wàng
pò wàng
jiǎo wàng
wú wàng
chén wàng
yū wàng
zhū wàng
kuáng wàng
kuáng wàng
tān wàng
shàn wàng
jiān wàng
huī wàng
lòu wàng
dàn wàng
wěi wàng
qī wàng
jiàn wàng
xié wàng
é wàng
jué wàng
zhà wàng
wū wàng
jiāng wàng
jiǎo wàng
mí wàng
qū wàng
miù wàng
guǐ wàng
dì wàng
mào wàng
guài wàng
yāo wàng
hūn wàng
pī wàng
chán wàng
chī wàng
chǎn wàng
⒈ 谓以不实之词蒙骗人。
引清方苞《辨明堂位》:“以是观之,凡言成王幼者,皆莽歆之诬妄也。盖欲言周公践阼,则不得不言成王幼不能践阼耳。”
鲁迅《坟·论睁了眼看》:“凡有缺陷,一经作者粉饰,后半便大抵改观,使读者落诬妄中,以为世间委实尽够光明,谁有不幸,便是自作,自受。”
⒉ 谓以不实之词冤枉别人。
引清钱泳《履园丛话·杂记上·裹足》:“查立法太严,或混将元年以前所生者捏为元年以后,诬妄出首,牵连无辜,亦未可知。”
孙中山《敬告同乡书》:“公等何不一察实情,而竟以己之心度人之心,以己之欲推人之欲,而诬妄康梁一至於是耶?”
诬wū(动)硬说别人做了某种坏事:~告|~赖人。
妄读音:wàng妄wàng(1)(形)本义:乱。(2)(形)虚妄;不合实际的:狂~|愚~。(3)(形)非分的;出了常规的;胡乱:~求|~作主张。