jiān zhuàng
jiān wēi
jiān xié
jiān zhà
jiān xū
jiān chén
jiān guǐ
jiān tōu
jiān shuō
jiān dǎng
jiān xiōng
jiān shāng
jiān háo
jiān dǎn
jiān wǎng
jiān mín
jiān fēng
jiān kuài
jiān chāng
jiān mèi
jiān shù
jiān qī
jiān nì
jiān xiào
jiān xìn
jiān běn
jiān huá
jiān qiáng
jiān mìng
jiān duān
jiān mén
jiān xié
jiān duò
jiān dào
jiān wéi
jiān lǜ
jiān huì
jiān móu
jiān qián
jiān dú
jiān zhàn
jiān jiǎo
jiān xìng
jiān dào
jiān wéi
jiān xiǎn
jiān wéi
jiān xì
jiān yá
jiān zhào
jiān nì
jiān yú
jiān jiān
jiān sè
jiān luàn
jiān jiù
jiān chán
jiān shù
jiān zǐ
jiān tè
jiān piàn
jiān xiá
jiān guài
jiān wěi
jiān qiáng
jiān tài
jiān qiǎo
jiān xiá
jiān xiàng
jiān gù
jiān jué
jiān é
jiān yóu
jiān bì
jiān wū
jiān zāng
jiān diāo
jiān shēng
jiān rén
jiān wěi
jiān é
jiān sù
jiān wàng
jiān dù
jiān xióng
jiān guǐ
jiān jiǎo
jiān jiàn
jiān wǎng
jiān yǐn
jiān shuò
jiān wū
jiān zāng
jiān fù
jiān lán
jiān niè
jiān fēi
jiān niè
jiān qíng
jiān xiǎo
jiān dié
jiān chǎn
jiān yán
jiān fǎ
jiān dù
jiān bào
jiān huí
jiān rén
jiān fàn
jiān qín
jiān fū
jiān tān
jiān méng
jiān zhù
jiān tú
jiān guǐ
jiān xìn
jiān kè
jiān xīn
jiān jì
jiān fú
jiān xiān
jiān lì
jiān sī
jiān quán
jiān lù
jiān shì
jiān yín
jiān nìng
jiān lì
jiān wéi
jiān wán
jiān bì
jiān tōng
jiān è
jiān shì
jiān yán
jiān guān
jiān zéi
jiān chán
jiān jié
jiān xíng
jiān biàn
jiān péng
jiān huá
jiān yù
dùn wǎng
yíng wǎng
chàng wǎng
qī wǎng
chàng wǎng
wū wǎng
chǎng wǎng
gōng wǎng
yú wǎng
qīn wǎng
mí wǎng
luó wǎng
huāng wǎng
jìn wǎng
hūn wǎng
jié wǎng
jū wǎng
jiān wǎng
fú wǎng
wāng wǎng
jì wǎng
dàn wǎng
kuáng wǎng
shè wǎng
zhì wǎng
wù wǎng
zhū wǎng
lí wǎng
chǎng wǎng
⒈ 欺诈。
引汉扬雄《<法言>序》:“芒芒天道,昔在圣考,过则失中,不及则不至,不可姦罔。”
唐皮日休《鹿门隐书》:“吏非被重刑、不知姦罔之丧己;贾竖非遭极祸,不知不仁之害躬也。”
宋叶适《国子祭酒李公墓志铭》:“小人姦罔,宜有惩艾。”
⒉ 指欺诈诬罔的事情。 《宋史·毕士安传》:“有布衣申宗古告準(寇準 )交通安王元杰,準皇恐,莫知所自明。
引士安力辩其诬,下宗古吏,具得姦罔,斩之, 準乃安。”
奸jiān(1)(形)奸诈:~笑|~计。(2)(形)不忠于国家(或君主):~臣。(3)(名)出卖国家、民族或阶级利益的人:汉~|内~|为党除~。(4)〈口〉(形)自私;取巧:藏~耍滑。奸jiān(动)奸淫:通~|强~。
罔读音:wǎng罔wǎng(1)(动)〈书〉蒙蔽:欺~。(2)(副)〈书〉没有、无:置若~闻。