quàn shàn
quàn jiǎng
quàn gēng
quàn hé
quàn hǒng
quàn huà
quàn chuàng
quàn jǔ
quàn jià
quàn yù
quàn kè
quàn dǎo
quàn yè
quàn jiǔ
quàn yù
quàn pán
quàn xiāng
quàn jià
quàn jiǎng
quàn jī
quàn nóng
quàn láo
quàn yǐn
quàn yòu
quàn miǎn
quàn chì
quàn chóu
quàn jiào
quàn lái
quàn huì
quàn fēn
quàn lì
quàn shuō
quàn zhǐ
quàn shǎng
quàn jiàn
quàn lì
quàn jiè
quàn yòu
quàn xué
quàn xiáng
quàn wèi
quàn shì
quàn hào
quàn wù
quàn pì
quàn lǜ
quàn jià
quàn néng
quàn fáng
quàn fú
quàn jiè
quàn mù
quàn yù
quàn gōng
quàn zhí
quàn shì
quàn shuō
quàn jìn
quàn jiè
quàn dū
quàn fěng
quàn cóng
quàn jǐng
quàn jiě
quàn chéng
quàn mù
quàn zhù
quàn gào
quàn zǔ
quàn yè
quàn bēi
quàn zàn
quàn lè
quàn lì
quàn tuì
quàn chóu
quàn xīn
quàn sǒng
diàn zǔ
jié zǔ
bǐ zǔ
kùn zǔ
zhòng zǔ
jùn zǔ
jiàn zǔ
kuí zǔ
niù zǔ
jiàn zǔ
yí zǔ
chéng zǔ
kèn zǔ
bǎn zǔ
è zǔ
náo zǔ
tuī zǔ
qīng zǔ
yī zǔ
liú zǔ
shēng zǔ
líng zǔ
è zǔ
cāi zǔ
guāi zǔ
shān zǔ
gěng zǔ
yīn zǔ
shēn zǔ
ní zǔ
lín zǔ
xiǎn zǔ
diàn zǔ
chóng zǔ
wéi zǔ
cí zǔ
liáo zǔ
jìn zǔ
dān zǔ
ài zǔ
qí zǔ
xuàn zǔ
xiū zǔ
chí zǔ
shòu zǔ
fù zǔ
quàn zǔ
kuí zǔ
duàn zǔ
xiǎn zǔ
pì zǔ
hòng zǔ
diān zǔ
bó zǔ
fù zǔ
lán zǔ
ào zǔ
hē zǔ
shí zǔ
jī zǔ
dùn zǔ
yí zǔ
劝阻quànzǔ
(1) 鼓励和禁止
例善恶无所劝阻英encourage and inhibit(2) 劝人不要做某事或进行某种活动
hAo86.例你最好劝阻他别那样干英dissuade sb.from;advise sb not to⒈ 亦作“劝沮”。
⒉ 鼓励和禁止。
引《墨子·非命中》:“发宪布令以教诲;明赏罚以劝沮。”
晋葛洪《抱朴子·崇教》:“坚隄防以杜决溢,明褒贬以彰劝沮。”
清平步青《霞外攟屑·论文·苏文忠公墓志铭》:“公歷言今赏罚不明,善恶无所劝阻。”
⒊ 以理相劝并阻止其做某事或进行某种活动。
引《明史·阉党传·焦芳》:“瑾(刘瑾 )怒翰林官傲己,欲尽出之外,为张綵劝沮。”
老舍《四世同堂》五十:“你入过狱了,见过了死亡,即使你不能帮助我,可也不会劝阻我了!”
劝人不要做某事。
如:「既然他一意孤行,你就不必白费唇舌劝阻他了。」
劝quàn(1)(动)讲明事理;使人听从:~导|~解。(2)(动)勉励:~勉。
阻读音:zǔ阻zǔ(动)阻挡;阻碍:~挡|~隔|~雨|~援|~止|~滞|推三~四。