quàn chóu
quàn mù
quàn xiāng
quàn lì
quàn mù
quàn jiè
quàn xué
quàn láo
quàn jiǔ
quàn wù
quàn wèi
quàn jiàn
quàn jìn
quàn lǜ
quàn tuì
quàn jiě
quàn shuō
quàn jiào
quàn zǔ
quàn chéng
quàn miǎn
quàn fěng
quàn xiáng
quàn jǔ
quàn néng
quàn fáng
quàn jiè
quàn jiǎng
quàn fú
quàn lè
quàn pán
quàn lì
quàn sǒng
quàn zhí
quàn jiè
quàn zhù
quàn huì
quàn gēng
quàn bēi
quàn gōng
quàn shì
quàn yè
quàn yù
quàn yè
quàn kè
quàn lái
quàn nóng
quàn chì
quàn zàn
quàn shǎng
quàn chóu
quàn jià
quàn lì
quàn hé
quàn dū
quàn hǒng
quàn gào
quàn pì
quàn shì
quàn dǎo
quàn yù
quàn jià
quàn zhǐ
quàn jiǎng
quàn jǐng
quàn hào
quàn yǐn
quàn jià
quàn chuàng
quàn yòu
quàn xīn
quàn cóng
quàn shuō
quàn yòu
quàn yù
quàn huà
quàn jī
quàn fēn
quàn shàn
jǐng gào
yǎng gào
qiú gào
shuò gào
zhào gào
fǎn gào
fù gào
yāng gao
shì gào
bō gào
zhǐ gào
zhāo gào
péi gào
jiǎ gào
chuán gào
cì gào
jiàn gào
kòng gào
jiào gào
qīn gào
zì gào
gōng gào
bào gào
qǐng gào
jié gào
huí gào
quàn gào
xián gào
wú gào
jiè gào
cè gào
pián gào
niē gào
mò gào
yù gào
dú gào
shàng gào
jì gào
fū gào
yè gào
fèng gào
bèi gào
jiū gào
lèi gào
bǔ gào
fěng gào
zhōng gào
chái gào
bù gào
yí gào
biàn gào
chén gào
fù gào
qì gào
téng gào
gào gào
yù gào
qǔ gào
zèng gào
pǔ gào
zhǔ gào
dàn gào
tóu gào
bān gào
yù gào
mǎi gào
xiū gào
cuī gào
sù gào
xiè gào
cháng gào
qí gào
pī gào
jiàn gào
yuán gào
níng gào
diàn gào
hán gào
chāo gào
guān gào
pān gào
sī gào
chén gào
dǐ gào
biàn gào
zhèng gào
chéng gào
kuáng gào
bào gào
jiào gào
lún gào
pái gào
nì gào
rù gào
diāo gào
lùn gào
quàn gào
fàng gào
cān gào
guǎng gào
qiān gào
chéng gào
āi gào
kěn gào
zhù gào
wū gào
biàn gào
jù gào
shǒu gào
zhǐ gào
mì gào
míng gào
qǐ gào
yí gào
yán gào
bān gào
tōng gào
huáng gào
bǔ gào
xuān gào
jǔ gào
dǎo gào
liáo gào
jìn gào
dǎo gào
wén gào
xiǎng gào
lán gào
bào gào
hū gào
guī gào
qǐ gào
diàn gào
zé gào
jǐn gào
páng gào
bǐng gào
fán gào
yù gào
huǎng gào
zhuàng gào
zài gào
xiǎo gào
fēng gào
fú gào
lù gào
qiǎn gào
[.好工具]劝告quàngào
(1) 拿道理劝人
例经再三劝告英advise;urge;exhort⒈ 拿道理劝人。
引《新唐书·崔日用传》:“会帝诞日, 日用采《诗》大小雅二十篇及司马相如《封禪书》献之,借以讽諭,且劝告成事。”
沈从文《阿金》:“但是禁不住地保用他的老友资格一再劝告。”
巴金《秋》五:“觉民放下淑华的辫子,拉着她的一只手,半劝告,半开玩笑地说。”
⒉ 指劝人的话。
引孙犁《澹定集·同口旧事》:“他的这一劝告,我一直记在心中,受到益处。”
据理开导人,使人接受。
劝quàn(1)(动)讲明事理;使人听从:~导|~解。(2)(动)勉励:~勉。
告读音:gào告gào(1)(动)把事情向人陈述、解说:~诉|~知|广~|报~|通~|忠~。(2)(动)向国家行政司法机关检举、控诉:~状|到法院去~他。(3)(动)为了某事而请求:~假|~贷。(4)(动)表明:~辞|自~奋勇。(5)(动)宣布或表示某种情况的实现:~成|~罄|~一段落。