quàn gào
quàn zhí
quàn cóng
quàn pán
quàn yòu
quàn jìn
quàn lì
quàn dǎo
quàn lái
quàn zàn
quàn fáng
quàn láo
quàn jiào
quàn fēn
quàn bēi
quàn jǐng
quàn shǎng
quàn jī
quàn shàn
quàn chì
quàn chéng
quàn hào
quàn sǒng
quàn wù
quàn pì
quàn xiāng
quàn xué
quàn yù
quàn lì
quàn hǒng
quàn jiǔ
quàn yù
quàn lè
quàn nóng
quàn fú
quàn shuō
quàn jià
quàn jiě
quàn jiè
quàn zǔ
quàn jiàn
quàn xīn
quàn jià
quàn kè
quàn jiè
quàn yè
quàn chuàng
quàn shì
quàn shì
quàn lì
quàn mù
quàn néng
quàn tuì
quàn huì
quàn jiǎng
quàn chóu
quàn gōng
quàn jiè
quàn xiáng
quàn zhù
quàn fěng
quàn gēng
quàn yù
quàn lǜ
quàn huà
quàn miǎn
quàn zhǐ
quàn yòu
quàn dū
quàn jiǎng
quàn chóu
quàn yǐn
quàn wèi
quàn hé
quàn shuō
quàn jià
quàn jǔ
quàn mù
quàn yè
guī nóng
guā nóng
shān nóng
yān nóng
hái nóng
xiān nóng
zhè nóng
lí nóng
zhòng nóng
gōng nóng
yán nóng
zé nóng
cán nóng
shào nóng
zhuāng nóng
lì nóng
guǒ nóng
lǎo nóng
miǎn nóng
shén nóng
lì nóng
xià nóng
chén nóng
zhī nóng
gǔ nóng
sī nóng
shèng nóng
huā nóng
shi nóng
kēng nóng
huò nóng
fù nóng
lí nóng
gù nóng
tián nóng
wéi nóng
diàn nóng
yíng nóng
jiǔ nóng
xī nóng
liáng nóng
duò nóng
shàng nóng
sān nóng
xiǎo nóng
chá nóng
běn nóng
chūn nóng
yǔ nóng
huáng nóng
qí nóng
láo nóng
yā nóng
cūn nóng
shī nóng
xùn nóng
yē nóng
pín nóng
gēng nóng
zhōng nóng
dà nóng
wù nóng
yào nóng
mián nóng
diàn nóng
xiāng nóng
jì nóng
lǚ nóng
quàn nóng
lín nóng
fù nóng
jīn nóng
sāng nóng
kuān nóng
jiāo nóng
kè nóng
chì nóng
鼓励农耕。
古代政府官员在春夏农忙季节,巡行乡间,劝课农桑,称劝农。
官名。古代负.责鼓励督促农业生产的官吏。
⒈ 鼓励农耕。
引《史记·孝文本纪》:“农,天下之本,务莫大焉。今勤身从事而有租税之赋,是为本末者毋以异,其於劝农之道未备。”
《三国志·魏志·高堂隆传》:“是以帝耕以劝农,后桑以成服,所以昭事上帝,告虔报施也。”
郑观应《盛世危言·垦荒》:“中国伊古以来,以农桑为本,内治之道,首在劝农。”
⒉ 古代政府官员在春夏农忙季节,巡行乡间,劝课农桑,称劝农。
引宋周密《癸辛杂识前集·吴兴园圃》:“郡守每岁劝农还,必於此艤舟宴焉。”
元张寿卿《红梨花》第三折:“我如今待要下乡劝农去也,则怕那秀才上朝应举去的忙,等不的我回来。”
⒊ 官名。古代负责鼓励督促农业生产的官吏。参见“劝农使”。
引晋束晳《劝农赋》:“惟百里之置吏,各区别而异曹;考治民之贱职,美莫当乎劝农。”
鼓励农民耕种。
劝quàn(1)(动)讲明事理;使人听从:~导|~解。(2)(动)勉励:~勉。
农读音:nóng农nóng(1)(名)农业:~村|~场|~具|~林|~忙|~田|~闲|~械|~学|~药|~产品。(2)(名)农民:~会|~协|~夫|~妇。(3)(名)(Nónɡ)姓。