hào tè
hào fán
hào yǎo
hào luò
hào xiōng
hào cāng
hào wěi
hào bó
hào tàn
hào màn
hào máng
hào pāng
hào ráng
hào mǎng
hào tài
hào hàn
hào hàn
hào shǒu
hào xué
hào dàng
hào jiǔ
hào miǎo
hào mí
hào sī
hào fán
hào miǎo
hào jù
hào jié
hào yáng
hào rǎng
hào yǎng
hào zé
hào guǎng
hào lì
hào yǐn
hào hàn
hào jū
hào miǎo
hào yǎn
hào mǎng
hào chǐ
hào dà
hào kǎi
hào xīng
hào kuò
hào táng
hào dàng
hào chàng
hào ní
hào kuàng
hào nào
hào shēng
hào chàng
hào ráng
hào jū
hào hào
hào rán
hào lù
hào yán
hào xū
hào qì
hào xiǎo
hào chū
hào miǎo
hào bō
hào tāo
hào làn
hào yàng
hào gē
xū miǎo
yún miǎo
xiāo miǎo
qīng miǎo
mián miǎo
shēn miǎo
tiáo miǎo
hóng miǎo
piāo miǎo
miǎn miǎo
sēn miǎo
kuàng miǎo
máng miǎo
hào miǎo
miǎo miǎo
mǎng miǎo
wēi miǎo
yōu miǎo
yǎo miǎo
miǎo miǎo
yǎo miǎo
piāo miǎo
yǎo miǎo
huàn miǎo
浩渺hàomiǎo
(1) 广阔无边
例江湖浩渺足春水。——赵.孟頫《送高仁卿还湖州》英(of water extending to the distance)⒈ 水面旷远。
引唐许浑《郑秀才东归凭达家书》诗:“愁泛楚江吟浩渺,忆归吴岫梦嵯峨。”
宋陆游《入蜀记》卷三:“江面浩渺,白浪如山,所乘二千斛舟,摇兀掀舞,纔如一叶。”
《二刻拍案惊奇》卷二七:“登了岳阳楼,望着洞庭浩渺,巨浪拍天。”
林建征《莺歌海》:“通过水晶般明净的空气,可以看见青绿的野草染上明灿灿的阳光,荡漾着浩渺的清波。”
⒉ 广大辽阔;宏大。
引唐李益《送归中丞使新罗册立吊祭》诗:“浩渺风来远,虚明鸟去迟。”
元辛文房《唐才子传·夏侯审》:“初於华山下多买田园为别墅,山木幽閟,云烟浩渺。”
清恽敬《<楞伽经>续书后》:“其义宏深浩渺,细极无际,大含无涯。”
刘白羽《石油英雄之歌》:“这茫茫的风雨啊,好像告诉我宇宙是何等浩渺无涯呀。”
广大辽阔的样子。
浩hào(1)(形)浩大:~繁。(2)(形)多:~博|~如烟海。
渺读音:miǎo渺miǎo(1)(形)渺茫:飘~|杳~|浩~。(2)(形)微小;藐小:~不足道。