hào lì
hào mí
hào miǎo
hào yǎn
hào wěi
hào yǎng
hào jù
hào kǎi
hào miǎo
hào dàng
hào luò
hào gē
hào mǎng
hào xué
hào jiǔ
hào shēng
hào zé
hào miǎo
hào hàn
hào xū
hào tāo
hào yáng
hào fán
hào rán
hào dà
hào làn
hào ráng
hào tài
hào shǒu
hào kuàng
hào miǎo
hào lù
hào máng
hào táng
hào hàn
hào xīng
hào hàn
hào cāng
hào chū
hào màn
hào jū
hào mǎng
hào ráng
hào rǎng
hào sī
hào chǐ
hào bō
hào hào
hào kuò
hào chàng
hào fán
hào tàn
hào qì
hào xiōng
hào pāng
hào jū
hào xiǎo
hào guǎng
hào yǎo
hào yàng
hào jié
hào dàng
hào ní
hào yán
hào tè
hào yǐn
hào bó
hào nào
hào chàng
guài tàn
yì tàn
mèn tàn
jiā tàn
yuàn tàn
jiē tàn
sòng tàn
kuā tàn
jīn tàn
mǐn tàn
kǎi tàn
fèn tàn
kǎi tàn
kě tàn
gǎn tàn
dào tàn
chà tàn
kài tàn
xuàn tàn
jiǎng tàn
gù tàn
mò tàn
āi tàn
cēng tàn
xīn tàn
kuì tàn
sān tàn
zàn tàn
xū tàn
jué tàn
lǜ tàn
mù tàn
qiē tàn
dàn tàn
bēi tàn
tòng tàn
gē tàn
mián tàn
jīng tàn
hào tàn
shǎng tàn
qīn tàn
huǐ tàn
xiào tàn
bāo tàn
chēng tàn
yù tàn
zhěn tàn
ào tàn
xī tàn
yōu tàn
tūn tàn
kǎi tàn
cán tàn
cháng tàn
chàng tàn
hán tàn
xīng tàn
kuì tàn
yǒng tàn
yù tàn
huān tàn
léi tàn
zhà tàn
chóu tàn
hài tàn
参见:浩叹 ,浩叹
⒈ 见“浩叹”。亦作“浩嘆”。长叹,大声叹息。
引唐王勃《益州夫子庙碑》:“命归齐去鲁,发浩叹於衰周。”
宋陆游《不寐》诗:“欲明闻漉稻,浩叹閔黎元。”
《儿女英雄传》第十八回:“只见他闷坐了半日,忽然浩叹了一声道:‘原来如此!’”
鲁迅《书信集·致章廷谦》:“人心不古,诚堪浩叹。”
感慨深长而大声叹息。唐.郑谷〈慈恩寺偶题〉诗:「往事悠悠添浩叹,劳生扰扰竟何能。」《儿女英雄传.第一八回》:「只见他闷坐了半日,忽然浩叹了一声。」也作「浩叹」。
浩hào(1)(形)浩大:~繁。(2)(形)多:~博|~如烟海。
叹读音:tàn叹(1)(动)本义:叹息。(2)(动)吟哦:咏~。(3)(动)发出赞美的声音:赞~。