tài dì
tài féng
tài zhāo
tài chāng
tài zhì
tài gǔ
tài shuǐ
tài rán
tài yǔ
tài píng
tài jiē
tài lǚ
tài shǐ
tài jiāo
tài zūn
tài dōng
tài hào
tài chū
tài shì
tài shè
tài niáng
tài shān
tài shì
tài cù
tài bàn
tài ē
tài dǒu
tài shèn
tài jí
tài hé
tài líng
tài niáng
tài gēng
tài dài
tài pǐ
tài chǐ
tài dìng
tài níng
tài hóng
tài zhì
tài zhù
tài dòu
tài shì
tài mí
tài yè
tài huá
tài yī
tài yǐ
tài tì
tài yǔ
tài xī
tài guó
tài shì
jiù jiāo
diǎn jiāo
xiáng jiāo
bǎ jiāo
jì jiāo
xié jiāo
qíng jiāo
guàn jiāo
shè jiāo
shèn jiāo
wài jiāo
lùn jiāo
zá jiāo
pān jiāo
qióng jiāo
tuō jiāo
jiàn jiāo
tōng jiāo
shàng jiāo
diē jiāo
zé jiāo
hù jiāo
nì jiāo
shén jiāo
kuǎn jiāo
yín jiāo
fēn jiāo
tóng jiāo
jiě jiāo
hùn jiāo
shí jiāo
shēn jiāo
shì jiāo
shěn jiāo
kāi jiāo
lì jiāo
qí jiāo
qīng jiāo
jué jiāo
bīng jiāo
yuē jiāo
dǎ jiāo
zì jiāo
ài jiāo
xiāng jiāo
chǔ jiāo
yù jiāo
duàn jiāo
zhuǎn jiāo
qīn jiāo
nà jiāo
guó jiāo
chéng jiāo
zhēng jiāo
làn jiāo
sù jiāo
hǎo jiāo
zhì jiāo
guǎ jiāo
nèi jiāo
mǎi jiāo
zhī jiāo
yuǎn jiāo
shuāng jiāo
qì jiāo
lǐ jiāo
xiāng jiāo
yí jiāo
quán jiāo
hòu jiāo
sǐ jiāo
shí jiāo
hǎi jiāo
dìng jiāo
hún jiāo
xià jiāo
hé jiāo
huò jiāo
sī jiāo
jié jiāo
yī jiāo
chéng jiāo
luò jiāo
fù jiāo
shēng jiāo
xīn jiāo
miàn jiāo
dì jiāo
chī jiāo
hòu jiāo
gōng jiāo
lín jiāo
tí jiāo
shì jiāo
shàn jiāo
shī jiāo
guì jiāo
chū jiāo
xīn jiāo
chǎn jiāo
huān jiāo
guǎn jiāo
jué jiāo
dìng jiāo
liàng jiāo
tán jiāo
huì jiāo
tuō jiāo
dì jiāo
xìng jiāo
xī jiāo
fā jiāo
mèng jiāo
pín jiāo
gù jiāo
jiè jiāo
lián jiāo
dài jiāo
fá jiāo
lán jiāo
héng jiāo
shuāi jiāo
yīn jiāo
luán jiāo
zhōng jiāo
xié jiāo
bāng jiāo
jié jiāo
diǎn jiāo
sòng jiāo
nào jiāo
fàn jiāo
píng jiāo
yǎng jiāo
lì jiāo
wǔ jiāo
luàn jiāo
huí jiāo
xìn jiāo
jiǔ jiāo
liào jiāo
tài jiāo
gōng jiāo
mài jiāo
⒈ 谓天地之气相交,物得大通。后因以“泰交”谓上下不隔,互通声气。
引语出《易·泰》:“天地交,泰。”
《明史·余珊传》:“由是大臣顾望,小臣畏惧,上下乖戾,寖成暌孤,而泰交之风息矣。”
盛世。
1. 平安,安定:泰适(幽闲安适)。泰安。泰然处之。
2. 佳,美好:泰运。否(
)极泰来。3. 极:泰西(旧指欧洲)。
4. 骄纵,傲慢:泰侈(骄纵奢侈)。骄泰。
5. 通:天地交泰。
交读音:jiāo交jiāo(1)(动)把事物转移给有关方面:~活|~税|~公粮。(2)(动)到(某一时辰或季节):~子时|~九的天气。(3)(动)(时间、地区)相连接:~界|春夏之~。(4)(动)结交:~朋友。(5)(动)交往;交谊:邦~|建~|绝~。(6)(动)(人)性交:~媾|杂~。(7)(动)互相:~换|~流|~易|~谈。(8)(动)一齐;同时(发生):风雪~加|饥寒~迫|惊喜~集。交jiāo(名)跟头:跌~|摔了一~。〖交兵〗jiāo bīnɡ(动)〈书〉交战。动宾式:交|兵。两国~必有一伤。(作谓语)