tài jiē
tài chū
tài xī
tài yǔ
tài líng
tài gǔ
tài shǐ
tài zhì
tài zhāo
tài hóng
tài shì
tài shè
tài niáng
tài rán
tài zhì
tài dì
tài féng
tài ē
tài bàn
tài dòu
tài mí
tài cù
tài shì
tài pǐ
tài dōng
tài píng
tài jiāo
tài shì
tài shuǐ
tài dìng
tài tì
tài hào
tài shì
tài hé
tài shèn
tài shān
tài gēng
tài guó
tài níng
tài dǒu
tài chāng
tài yǐ
tài chǐ
tài huá
tài yǔ
tài lǚ
tài dài
tài yī
tài zhù
tài zūn
tài jí
tài niáng
tài yè
gǔ shǐ
dà shǐ
xún shǐ
chū shǐ
qián shǐ
zhōng shǐ
mò shǐ
fǎng shǐ
huò shǐ
zhào shǐ
yuán shǐ
zhòu shǐ
móu shǐ
jìng shǐ
qī shǐ
lì shǐ
shèn shǐ
qí shǐ
guì shǐ
wèi shǐ
fāng shǐ
yuán shǐ
tài shǐ
chàng shǐ
běn shǐ
zào shǐ
tài shǐ
xì shǐ
yǎn shǐ
yuán shǐ
kāi shǐ
zhòng shǐ
fǎn shǐ
fù shǐ
lǜ shǐ
tuō shǐ
sān shǐ
qǐ shǐ
jǐn shǐ
wěi shǐ
kāi shǐ
zǔ shǐ
fā shǐ
gēng shǐ
rán shǐ
chuàng shǐ
chàng shǐ
sì shǐ
wú shǐ
⒈ 古代指天地初开、万物开始形成的时代。
引《鹖冠子·泰录》:“泰一之道,九皇之傅,请成於泰始之末。”
晋朝武帝的年号(西元265~274)。
1. 平安,安定:泰适(幽闲安适)。泰安。泰然处之。
2. 佳,美好:泰运。否(
)极泰来。3. 极:泰西(旧指欧洲)。
4. 骄纵,傲慢:泰侈(骄纵奢侈)。骄泰。
5. 通:天地交泰。
始读音:shǐ始shǐ(1)(名)最初;起头;开始:~祖|从~至终。(2)〈书〉跟“才”相同:不断学习~能进步。