shè yù
bì yù
lín yù
jìn yù
zhì yù
chén yù
quán yù
qiáng yù
róng yù
dǐ yù
fǔ yù
dēng yù
zǔn yù
dá yù
jiāng yù
jiàn yù
è yù
shù yù
niǎn yù
jiàn yù
shī yù
nǚ yù
kàng yù
jià yù
jiù yù
bì yù
shàn yù
chǐ yù
kuāng yù
cān yù
bīn yù
dāng yù
duì yù
zǒng yù
zhèng yù
jí yù
fáng yù
kòng yù
shǎo yù
fáng yù
shén yù
shì yù
shǒu yù
hē yù
gòng yù
guǐ yù
tóng yù
wǔ yù
yí yù
cháng yù
pín yù
jiān yù
guǎn yù
dǔ yù
shī yù
jiǔ yù
dū yù
hàn yù
chéng yù
yuǎn yù
guì yù
hàn yù
fèng yù
xiǎng yù
chéng yù
shàng yù
lǐng yù
lóng yù
qiè yù
chū yù
fù yù
jìn yù
liù yù
biāo yù
jìn yù
gòng yù
gòng yù
bài yù
suí yù
jiǎn yù
lì yù
diào yù
jiǎn yù
yù yù
huàn yù
fǎn yù
pú yù
pèi yù
liú yù
bèi yù
⒈ 仆婢。
引《后汉书·皇后纪上·明德马皇后》:“后时年十岁,干理家事,勑制僮御,内外諮禀,事同成人。”
李贤注引《广雅》:“僮、御,皆使者。”
仆役。
1. 封建时代受奴役的未成年人:书僮。僮仆。
2. 古同“童”。
御读音:yù御yù(1)(动)驾御车马;赶车。(2)(动)封建社会指上级对下级的管理或支配。(3)(名)封建社会指与皇帝有关的:赐~|~前。御yù(动)抵挡:防~|~寒|~敌。